Suốt 1 tuần lễ, tâm trí không thấy gì khác, ngoài viễn cảnh này. Thấy một bạn lặn lội từ Cần Thơ lên đây để tham gia #MiniWorkshop. Nội chuyện ấy thôi là đã có cảm giác, “Chịu!”.
Sài Gòn đang nắng đẹp! Mong sao chiều tối không mưa ướt để tiện cho những bạn tham dự! Cũng mong sao bốn phương an lành! Và tổn thất sẽ giữ ở mức tối thiểu sau cơn giông tố. Có chứng kiến tang thương từ khắp nơi thì cái nhu cầu ca hát, vui chơi hay ăn mừng cứ dần tiến về không.
Sáng nay, tôi đọc được thông tin về đề cử “Phim Hay Nhất” dành cho #ĐảoCủaDânNgụCư. Muốn biết thêm về độ uy tín của cái gọi là Viet Film Fest. Tôi cũng đang trông ngóng thông tin của HANIFF. Một liên hoan phim lớn mang tầm quốc tế chỉ còn hơn 1 tháng nữa sẽ diễn ra tại Hà Nội. Không biết BTC có dành một sự bảo hộ hay kế hoạch ưu tiên nào đó cho chính những tác phẩm của nước mình? Quan tâm của tôi là lịch chiếu. Mong muốn của tôi là BTC đừng phát vé mời. Số vé mời nên giảm xuống càng nhiều càng tốt. Chính những người đứng đầu hãy có những hành vi làm gương, những hành vi có tính chất “nuôi” sự sống của một tác phẩm điện ảnh. Đừng phát! Hãy bán!
Miễn phí luôn là thất sách. Hay nếu có chỉ là nước đi ngắn hạn. Thay vào đó hãy tìm cách làm sao để thông tin, quảng bá và chọn chiếu những bộ phim có giá trị. Hoặc dùng kinh phí để tổ chức thật nhiều buổi hội thảo có chất lượng để người khán giả sau một buổi nghe sẽ có một căn chuẩn để biết đâu là chân, đâu là giả…
Thôi, kế hoạch xem phim tại Hà Nội tính sau… Bây giờ tôi quay về lại với viễn cảnh trong tâm trí suốt 1 tuần. Còn 7 giờ 10 phút nữa.
#Nhiên