Hắn lên xe 14 được khoảng 5 phút thì trời mưa. Lúc này vừa ngang qua Cây Gõ. Đến trạm Tao Đàn thường mất khoảng 30 phút. Có khi hơn nếu là giờ tan tầm kẹt xe. Mọi khi quãng đường được đo bằng thời gian. Còn chiều nay hắn đo bằng cơn mưa.
Mưa rất lớn nhưng may mắn là gần đến trạm thì bắt đầu nhẹ hạt. Hắn bung dù, xuống trạm, rảo chân thật nhanh, vòng qua Trống Đồng và vào rạp. Lúc này vừa quá 18:00. Hắn đi vòng quanh thì thấy nhiều khung đứng lẫn ô chụp ảnh lưu niệm đã được dựng sẵn. Hắn ngồi nhẩm thử những chi phí về những ấn phẩm truyền thông cho bộ phim. Chắc chắn đã có rất nhiều công sức và tiền bạc đổ ra cho đêm ra mắt đặc biệt này.
#ĐiTìmPhong chiếu ở rạp 3. Có lẽ khoảng hơn 200 chỗ. Hắn đang đứng ở cầu thang lối vào rạp 3 thì bất ngờ ___ xuất hiện.
Thật không thể tin! Trùng hợp làm sao! Khi mà ___ chính là người sau chót (người cuối cùng là hắn) rời khỏi 1 buổi chiếu phim cách nay 2 ngày (tức chủ nhật 30.9). Vẻ mặt hân hoan của ___ ở lần đó khiến cho hắn thắc mắc lắm. Với riêng hắn thì bộ phim không đem tới một cảm giác tích cực nào. Nhưng hắn biết đây là tác phẩm không thể nào xem nhẹ. Có nhiều lý do để xem lại phim này (dù không biết là khi nào mới có dịp được xem ở 1 khán phòng và cùng hưởng bầu không khí cùng xem với nhiều người). Và trong nhiều lý do tác động đến suy nghĩ "thêm 1 lần nữa" có lý do mang tên ___
Bộ phim thì không biết bao giờ mới có dịp lần hai. Còn ___ thì chẳng ngờ xác suất mong manh của lần hai lại thành hiện thực. Và vòng quay mộng-thực lại thần tốc đến như vậy!
___ ngồi ở hàng sau chót (cái ý nghĩa “sau chót”, “gần cuối” tiếp tục trở lại). Ngay khi nhìn thấy ___ ở lối vào rạp 3, hắn đã có ý muốn bắt chuyện. Nhưng sự lưỡng lự, ngần ngại đã làm lỡ kế hoạch. Giờ chiếu cũng sắp bắt đầu. Có lẽ đây là cơ hội cuối cùng, hắn rời khỏi hàng, bước lên, vòng ra hàng cuối và đường đột chạm nhẹ vào vai của ___ Không nên như thế! Hắn biết. Mọi thứ cần phải có một phản ứng tự nhiên và thời gian thì mới có thể có một trò chuyện đúng nghĩa. Thời gian hơi gấp. Còn về sự tự nhiên thì hắn không hề có. Cái gọi là kỹ năng giao tiếp ở hắn là rất kém cỏi. Và chẳng khó khăn để nhận ra cái cơ chế phòng thủ đang hoạt động bên trong tâm ý của ___. Thật may, ___ là một cô gái lịch thiệp. Dù bất ngờ và có phần e dè nhưng vẫn tiếp chuyện với hắn.
___ cũng đang làm một công việc có liên quan đến phim ảnh. Nhưng ___ đến đây không phải vì lý do nghề nghiệp. ___ quan tâm đến “Đi Tìm Phong” và muốn có một trải nghiệm tại rạp. ___ thuộc lứa 9x và lại có phần khiêm tốn khi nói rằng chưa hiểu nhiều về phim và đang từng bước muốn nâng cao sự cảm thụ phim ảnh của mình.
Dù chỉ trao đổi có mấy câu nhưng hắn dự cảm ___ là cô gái có xu hướng thành thật và quan trọng nhất là yêu. Chưa biết bao nhiêu nhưng chắc chắn là có tình cảm với điện ảnh, tình cảm thật. Điều quan trọng là khao khát muốn hiểu, muốn cảm một bộ phim. Và quan trọng nhất là làm sao có giữ được niềm khao khát ấy. Rất tiếc hắn không thể nói hết những ý này với ___. Hắn có hẹn ___ sau buổi chiếu sẽ chia sẻ nhiều hơn. Tuy vậy, khi phim kết thúc sẽ nối thêm phần giao lưu với đạo diễn. Khi chương trình khép lại thực sự, hắn quay lên thì không thấy ___ đâu nữa.
Muốn hiểu “Đi Tìm Phong” thì điều đầu tiên là cần xác định thể loại của phim này. Đây là phim tài liệu. Rõ ràng là vậy! Nhưng tài liệu gì? Tài liệu dàn dựng (performative documentary)? Hay tài liệu tương tác (interactive documentary)? Hay đây là phim tài liệu quan sát (observational documentary)? Cần định ra điều căn bản này để đi tiếp các bước sau.
Chẳng biết #ĐiTìmPhong có tạo đủ niềm yêu để ___ tiếp tục, tiến thêm, tiến xa hơn cùng ý định ban đầu trước khi vào rạp không nữa? Chẳng biết hắn có còn cơ duyên được hạnh ngộ ___ thêm lần nữa?
Ít nhất hắn không cũng đã biết được tên của ___ và điền vào hết các chỗ trống trong nhật ký này.
Loan.
Hắn sẽ đi tìm Loan. Và chắc chắn là sẽ gặp! Nếu trong tim là sự thiệt thà và những cảm tình sâu đậm bền chắc với điện ảnh thì trùng phùng sẽ tìm đến. Thêm 1 lần nữa! Thêm nhiều lần nữa!
#Nhiên