Tôi có xin lưu giữ 2 tấm vé này từ 2 người vừa đi ra từ rạp.
Lý do của tôi là đang đi học điện ảnh. Đến rạp, đến với “Đảo của dân ngụ cư” là đến lớp học. Đây coi như ngày đầu. Vậy nên tôi muốn gìn giữ mọi vật phẩm có liên quan như một kỷ niệm. Thành thật bày tỏ như vậy và tôi tin chẳng có ai khước từ một kẻ có tâm học hỏi. Thế là tôi đã có 2 chiếc vé để bỏ vào “bảo tàng” tí hon của mình.
Tôi cũng tranh thủ cơ hội để hỏi ngắn cảm nhận của họ về bộ phim. Đối tượng của tôi ở độ tuổi trung niên, thu nhập ở tầm trung của xã hội và hoạt động trong lĩnh vực giáo dục. Lý do họ đi xem Đảo là vì con cái trong nhà đặt vé trên mạng. Con họ đọc báo thấy các bài bình đều khen phim này. Thêm một lý do là cái tên Đêm Trắng và màu sắc của phim gợi nhắc thời bao cấp. Vậy là con họ đặt vé để mời cha mẹ xem phim.
Tôi hỏi 2 người có biết Hồng Ánh là ai không. Họ gật đầu. Họ có đi coi kịch ở Sài Gòn nên không xa lạ cái tên này. Họ cho biết thêm là trong suy nghĩ của họ Hồng Ánh là người có cốt cách. Phim cũng là người. Họ tin vậy nên cũng không ngại lê thân già đến rạp.
Các câu hỏi liên quan đến phim họ lần lượt trả lời như sau.
Về diễn xuất, nam chính (Phạm Hồng Phước) quen mặt vì đã thấy trên truyền hình. Anh diễn tròn trịa. Nhan Phúc Vinh có phần cơ bắp hơn so với màn ảnh nhỏ. Vai nữ chính (Ngọc Thanh Tâm) đóng đạt các cảnh bi. Nhưng cảnh vui thì nụ cười, nét mặt chưa tạo được cảm giác chân thật. Sự tàn ác của Chệt Liếm (Hoàng Phúc) cần được giải thích nguyên nhân một cách rõ ràng hơn. Xiếm Hoa (Ngọc Hiệp) diễn được. Nhận ra có sự xuất hiện của Phi Phụng và Hữu Châu.
Mạch phim có nhiều đoạn hơi chậm. Cảnh ghen tuông giữa Miên và Phước tạo được sự thư giãn. Không muốn xem cảnh giết dê vì bạo lực quá. Còn cảnh đuổi dê thì cả rạp đều cười.
Âm nhạc không ấn tượng lắm. Hình ảnh phim tuyệt đẹp. Cảnh nội, cảnh ngoại, viễn cảnh, cận cảnh, tất cả đều đẹp. Ánh sáng đẹp. Tĩnh vật đẹp. Mưa đẹp. Biển đẹp, gây xao xuyến.
Tổng thể phim xem được. Nếu chấm sao thì là 4 sao.
Nhiên ghi chép tại rạp.
+4, tức 4 ngày sau đêm công chiếu
13.6.2017