Giờ là 6 giờ 18 phút, ngày 10 tháng 6. Đây là thời điểm +1, tức 1 ngày sau ngày công chiếu “Đảo của dân ngụ cư”.
Theo thời gian biểu thông thường của nhịp sống xã hội, từ đầu chiều thứ 7 đến nguyên ngày chủ nhật là thời gian rảnh, dành riêng cho sự vui chơi hoặc các hoạt động giải trí. Nếu xem phim là một lựa chọn thì bạn có thể vào đường dẫn bên dưới, tìm xem nơi nào gần mình nhất, chọn một khung giờ phù hợp, suy nghĩ thấu đáo, đọc những bài bình phim của những chuyên gia có uy tín mà bạn tin tưởng rồi lấy một quyết định dũng mãnh.
Tôi xin ngắn gọn như vậy. Còn nếu bạn kiên nhẫn với tôi hơn thì dưới đây là sự dông dài.
1. Hãy quên tôi!
Đột ngột là hàng nghìn lượt người kéo đến với Góc O. Đột ngột là hàng chục khuôn mặt muốn đưa tôi vào vòng bè bạn. Tôi có một đức tin. Rằng tầm với của tôi tối đa chỉ 7 người. Cho nên tôi bỡ ngỡ và có phần sợ sệt. Góc O như bạn đã thấy và cũng đúng như tên gọi, Góc Không, góc đó chẳng có gì. Bản thân tôi cảm kích trước sự quan tâm của bạn. Nhưng trong căn tính người Sài Gòn, “thiệt thà” là một tính từ hàng đầu. Tôi thành thật bằng cả tâm can với bạn. Tôi không có nhu cầu được biết tới, được nhắc tới hay nhớ tới.
Các bạn thật sự là những người dũng cảm. Chưa biết gì về tôi mà đã muốn kết giao. Câu hỏi “Đạm Nhiên, Đạm Nhiên là ai?” không hề quan trọng. Hãy quên nó. Hãy quên tôi. Điều bạn cần nhớ là Đảo, một bộ phim chánh hiệu về tự do, những con người đi tìm tự do, tự do tâm linh, tự do tình yêu, hay bất kỳ điều gì mà họ nghĩ sẽ cứu rỗi đời họ. Tôi tin rằng bạn cũng cần tự do. Vậy nên thay vì nhấn nút kết bạn với tôi, hãy nhấn nút vào đường dẫn này.
Tôi xin lỗi là tôi chưa biết trang web này do ai tạo. Tôi không có gì để đảm bảo với bạn đây là một nơi an toàn. Nhưng kể từ ngày tôi muốn nuôi dưỡng thói quen xem phim đặc biệt là phim Việt thì tôi khám phá ra trang này. Nó hữu ích với tôi vì cho biết chính xác trong ngày hôm đó hay các ngày khác nơi nào trình chiếu một bộ phim kèm theo khung giờ rõ ràng. Bạn có thể nhìn vào đó, thu xếp quãng đường và thời gian để thăm Đảo.
Một điều xin thưa thật là đêm qua sau khi tôi viết xong bài cảm nhận về Ahmed, về Xiếm Hoa và Chệt Liếm, tôi đã mất ngủ. Tôi nằm trong tư thế như Ahmed, rồi chuyển sang dáng con tôm như Xiếm Hoa. Trong đêm thâu, đôi mắt tôi vẫn thao láo, y như Miên. Sáng nay tôi ngồi bất động, hệt nàng Chu. Ánh mắt canh chừng chẳng khác gì Chệt Liếm, tôi lẩm bẩm đúng câu mà Phước đã đọc, “Rồi có một ngày xuân rất xanh…”
Đêm qua của tôi đích thực là Đêm Trắng. Đầu óc tôi bận rộn với toan tính gõ cánh cửa căn nhà ấy. Những tháng ngày trơ trọi khép lại thật rồi. Tôi đã phải lòng bộ phim thật sao? Không thể nào, không thể nào che dấu được. Chẳng thể che dấu được tình yêu. Như một trái mít thơm. Chẳng ai có thể ngăn cản đường bay của hương vị. Vậy cho nên bạn đừng bao giờ hỏi về người yêu trong đôi mắt người yêu. Tất cả đều đẹp. Tất cả đều miễn chê. Bạn đừng đọc những gì một người đang yêu viết về người yêu của mình. Đừng tin một lời nào! Nói cách khác, hãy đi xem và kiểm chứng.
2. Hãy thăm Đảo!
Chưa bao giờ tôi rơi vào trạng huống này. Thói quen ngủ sớm bị đình trệ. Ăn nghỉ vượt biên. Tất cả đều mất đi phẩm chất thường như chúng phải có. Tôi lại phát sinh chứng âu lo cho sự sống sót của “bộ phim ấy”. Yêu với chả đương thì nhọc nhằn như vậy. Đã từng yêu nên chắc bạn sẽ hiểu. Nhưng ít ra tình yêu cũng có vài giây phút ngọt ngào. Còn cuộc đời thì không. Cuộc đời khốc liệt hơn nhiều phần. Một dòng tiền dương là điều kiện đảm bảo mọi thứ vận hành. Một cái rạp chiếu bóng cũng không thoát ra quy luật. Nếu một bộ phim không đủ doanh thu tiền vé để trừ đi chi phí cho khối bất động sản và nhân sự ấy trong một ngày rồi kéo dài nhiều ngày thì người ta sẽ nhanh chóng thay thế những bộ phim đang trình chiếu bằng những cái tên khác.
Cho nên…
…Hãy dùng bước chân đến rạp của bạn để góp giữ cho sự biểu hiện của Đảo càng lâu càng tốt bạn nhé! Tôi tin rằng các anh chị báo đài chuyên nghiệp trong địa hạt điện ảnh chắc chắn giờ này đã có những bài bình phim. Đặc thù công việc của họ sẽ không thể nào vô sự trước sự xuất hiện của Đảo. “Đảo của dân ngụ cư” hẳn đang là một từ khóa được săn lùng, nếu không muốn nói đó là một xu hướng. Và chính bạn là người tạo ra xu hướng. Bạn chẳng phải theo ai cả. Bạn chẳng cần phải theo dõi ai, rượt đuổi theo ai. Chính bạn, xin lập lại, chính bạn là người tạo ra xu hướng.
Nếu có thời gian bạn có thể gõ thêm tên tác giả Đỗ Phước Tiến. Hãy đọc truyện ngắn ấy vài lần. Nếu bạn có nhu cầu tìm hiểu kịch bản, bạn có thể mua Để Trở Thành Nhà Biên Kịch Phim Truyện của Nguyễn Quang Lập. Dưới mặt đất lẫn trời cao, nơi đâu cũng thấy bìa sách này. Trong sách có lưu giữ toàn văn kịch bản chuyển thể Đảo Của Dân Ngụ Cư. Tôi tin rằng một khi đã nghiền ngẫm hai văn bản trên, bạn sẽ khó lòng bỏ quên Đảo. Bạn cũng có thể chơi một trò đơn giản là gõ dấu @ rồi viết liền tên phim daocuadanngucu. Chẳng cần phải suy nghĩ hay mất công gì. Gõ không dấu. Gõ liền như thế với @ đi đầu, ngay tức khắc Đảo xuất hiện.
Bằng không, bỏ qua hết những dông dài. Nếu là một người dũng cảm, ưa phiêu lưu, Đảo Của Dân Ngụ Cư chắc chắn là một sự lựa chọn xứng tầm cho tâm hồn bạn.
Tôi sẽ còn đến Đảo lần ba, lần bốn.
Nhiên,
+1, tức 1 ngày sau đêm công chiếu
10.6.2017