Kahlil Gibran đang là cái tên lai vãng trong trí óc tôi suốt tuần lễ nay. Chưa hề biết nhiều gì về nhà thơ sinh ra tại Bsharri (Lebanon) nhưng tôi đã tiếp cận với The Wanderer, một trong số những tác phẩm quan trọng của ông. Nếu định vị theo địa lý thì tôi đang neo giữ tâm hồn tại nhân sinh quan Arab trong hành trình Đông Phương của mình.
Chắc chắn cách đọc thơ, cách thẩm thấu một câu chuyện thần thoại hay bất kỳ một hình thức văn học dân gian nào của tôi vào thời điểm này là hoàn toàn khác biệt với mọi sự tiếp cận trước đó. Nguyên do là archetype. Tôi đi tìm archetype. Nguyên ảnh, mẫu tượng hay nguyên mẫu của anh hùng, nữ anh hùng cùng những cuộc lữ vĩ đại. Tôi quay về với kho tàng văn học xa xưa để học lấy bài học về thuật kể chuyện, cách tượng hình một nhân vật và công việc chế tác những biểu tượng.
Khởi điểm của tôi là Ai Cập, là Lưỡng Hà, là Ả Rập, Ba Tư rồi trở về với Ấn Độ, Trung Quốc, Nhật Bản. Khi thử dạo một vòng từ Tây sang Đông của Á Châu mới nhận ra hiểu biết trước nay của mình về Phương Đông quả thật còn quá nông cạn. Sự học không biết đem lại lợi ích gì khi mà càng tiến vào những hang sâu thì lại càng bàng hoàng trước sự nghèo nàn, và ngu dốt của bản thân. Và còn đó... còn đó một khắc khoải. Đến bao giờ mới cảm thấy là đủ trong tri thức vô biên vô hạn của tiền nhân?
Thôi đành như con kiến, con ong. Lầm lũi. Thầm lặng. Đêm ngày đắp xây, vun bồi. Để khát khao liễu tri còn có một chốn nơi được chở che, bao bọc.
#Nhiên
16.8.2018
:: ::: VỎ BỌC ::: :::
Một ngày nọ, Đẹp và Xấu gặp nhau trên bờ biển. Họ rủ nhau:
- Mình cùng tắm đi!
Thế là họ cởi bỏ y phục và bơi thỏa trong dòng nước. Sau đó, Xấu lên bờ. Hắn ta lấy trang phục của Đẹp rồi bỏ đi. Lát sau, Đẹp cũng lên bờ, song không tìm thấy quần áo của mình. Quá xấu hổ vì phải trần truồng, nàng đành dùng trang phục của Xấu.
Và kể từ dạo đó, nam cũng như nữ, họ dễ rơi vào sự lầm tưởng, nhầm Xấu với Đẹp.
Duy chỉ có một số nhỏ, những người đã từng nhìn thấy dung nhan của Đẹp. Dù nàng có ăn vận thế nào, họ cũng nhận ra ngay. Và cũng có thiểu số, những người biết rõ khuôn mặt của Xấu. Thế nên chẳng vỏ bọc nào y khoác lên có thể che mắt họ.
[trích từ The Wanderer – KAHLIL GIBRAN (1883 – 1931)]
*Đọc toàn bộ tác phẩm tại thư viện Gutenberg