17.8.19

Rạp 4 Lần 4 | NCEĐT#12

The Vietnam air war, Những Cánh Én Đầu Tiên, Không chiến Việt Nam, Silver Swallows Studio, Vũ Đạm Nhiên, Nhiên, Góc O, Góc Không, Góc Nghệ, Én Bạc
Khi “Không chiến Việt Nam: Những cánh én đầu tiên” (sau rút gọn thành “Những cánh én đầu tiên” – NCEĐT) được chiếu ở 4 hệ thống rạp điện ảnh tại Sài Gòn từ ngày 9.8. Kế hoạch của tôi là đi hết tất cả. Tuy vậy, một rạp quá xa và suất chiếu ở thời gian quá trái chướng nên tôi không thể thu xếp được. Tôi tạm thay bằng một rạp khác. Dẫu không đúng theo kế hoạch về rạp nhưng về số lượng thì tôi xem như hoàn thành dự định của mình.

Đây cũng là một rạp có ý nghĩa đặc biệt. Thói quen xem phim của tôi chỉ hình thành trong khoảng 2 năm gần nhất. Trước đó 1 năm (tức 2016), tôi cũng có đi. Nhưng chỉ là nhỏ giọt. Năm 2017 bắt đầu đi thường xuyên hơn. Và rạp này là một trong những rạp đầu tiên của tôi. Đi một mình và đi với bạn bè. 

Tôi chọn hàng E, ghế số 8. Ở các lần trước tôi đã chọn hàng E, D, G. Nhìn vào màn hình đặt vé, tôi thấy dãy F đã có người ngồi. Nhân viên bán vé đề nghị cũng hàng F, ghế 8. Nhưng tôi quyết định chọn hàng E một lần nữa. Tôi muốn ngồi gần màn hình để có thể đạt được cảm giác “ở trong buồng lái”, tức cảm giác dự phần chân thật vào trận không chiến. 

Ghế số 8 là vị trí giữa rạp. Nhưng khi vào ngồi thì tôi nghĩ đúng ngay giữa phải là ghế 9 hay ghế 10. Tôi sẽ ghi nhớ điều này để lần sau trải nghiệm.

Rạp 4 có màn hình to. Chưa biết có to bằng các màn hình ở 3 lần xem trước không. Nhưng khoảng cách từ hàng E là gần hơn so với lần ngồi hàng E ở lần xem thứ nhất của tôi. Và tôi cảm giác rằng đây thực sự là lần mình ngồi gần màn hình nhất trong 4 lần. Độ sáng, chiều sâu, âm thanh, mọi thứ liên quan đến kỹ thuật vật chất dường như ở mức toàn hảo với lần xem này. Và đúng thật là tôi đã sống thực sự, đã thể nhập thật sự vào trận không chiến ngày 4.4.1965. Sự chao đảo của buồng lái, độ cao đột ngột thay đổi, những rung lắc nghiêng lượn thấm tận vào các giác quan nhiều hơn mọi lần. Đây cũng là lần xem mà tôi thấy cơ thể, nội tâm có những phản ứng rõ nét nhất với từng biến chuyển trong thời lượng của bộ phim. Có thể là vì khoảng cách với  màn hình. Có thể cũng là vì 3 lần trước đã tạo ra đủ những dưỡng chất cần thiết cho sự cảm thụ điện ảnh ở lần này.

Một điều cần viết thêm là phim chiếu đúng chính xác giờ. Thông thường tôi thấy các rạp luôn chậm trễ. Ghi suất chiếu vào giờ đó phút đó. Nhưng họ thường chiếu các đoạn quảng cáo. Có khi 10, có khi 15 phút. Buổi hôm nay, tôi bước vào đúng 18h thì rạp đã tối hẳn và bắt đầu chiếu ngay. 

Mấy bạn đến trễ ngồi cùng hàng E tuy bàn tán hơi nhiều lúc mới vào nhưng ngồi cách xa tôi mấy ghế nên không gây phiều nhiễu lắm. Không có thảm họa nào trong ứng xử từ hàng ghế khán giả. 

Về phần mình, tôi nghĩ ở lần này tôi đã quên mình hoàn toàn. Không có một suy xét phân tích nào. Chỉ có cảm xúc và tất cả các giác quan miết sát vào từng phút diễn biến của phim. Tưởng như mình thật sự là một người trong đội bay 4 người của phe Bắc Việt. Một trải nghiệm người dùng ở mức điểm 10 trong lần xem thứ thứ tư. Và nảy sinh cái muốn xem tiếp. Nếu vẫn còn chiếu, tôi sẽ thu xếp đi thêm vài lần nữa.

#Nhiên
16.8.2019