5.8.19

TÌM KHÔNG GIAN ĐỌC | CLTNNC#18

Cải lương – Trăm năm nguồn cội, Cải lương, Trăm Năm Nguồn Cội, Đạm Nhiên, Vũ Đạm Nhiên, Nhiên, Góc 0, Góc Nghệ, Góc Không, Ý Mai, Góc Đọc Cải Lương Trăm Năm, Cải lương trăm năm
5 giờ chiều nay, tôi có hẹn với Giang. Mới đầu năm, chúng tôi có gặp nhau nhưng trong một hoàn cảnh đặt biệt mà chỉ có người nhập cuộc mới hiểu hết ý nghĩa của 2 tiếng “đặc biệt”. Không thể nói gì trong lần đó. Vậy nên thật khó có thể tính đó là một lần gặp. Cách đó về trước, có lẽ cũng đã 1 năm chúng tôi chưa gặp mặt.

Không ăn chiều nhưng muốn hòa đồng cùng bạn, tôi thuận ý gặp nhau tại một quán chay trên đường Huỳnh Văn Bánh. Lúc đi tôi đã mang theo quyển “Trần Hữu Trang (soạn giả ca kịch cải lương)" của Hoàng Như Mai. Vì lẽ dò theo bản đồ tôi thấy gần đó có con đường Trần Hữu Trang. Tiếc là đường đông và chưa tính được thời gian di chuyển xe bus nên tôi không kịp tham quan con đường này. 

Nguyên do gặp Giang phần vì không muốn đứt liên lạc. Phần vì muốn kiểm nghiệm tính khả thi cho việc hình thành một không gian đọc chuyên đề “Cải Lương Trăm Năm” (CLTN). Trong trí nhớ của tôi, bạn có một cửa tiệm phụ kiện thời trang nằm ở lầu trên của khu chung cư. Từ trường của nơi đó lẫn khí chất của bạn theo tôi rất phù hợp cho sự xuất hiện của một góc đọc be bé lẳng lặng giữa chốn thành thị ồn náo và loạn động này. Nếu chuyên đề về cải lương không hợp thì tôi có ngay những chuyên đề khác cho bạn lựa chọn. Ví như dưỡng sinh với Nguyễn Khắc Viện, đời tình báo với Phạm Xuân Ẩn hay câu chuyện dòng sông với Hermann Hesse

Thật tiếc, sau khi lắng nghe bạn, tôi hiểu các dự định với bạn sẽ phải chờ một dịp khác. Dẫu vậy, sau khi dùng cơm chiều, chúng tôi tiếp tục đi sang phần hai của chương trình đoàn tụ. Đó là đi bộ sang một cửa tiệm khác có tên Ý Mai. Cả hai đều biết danh xưng này và người đứng đằng sau đó. Phần tôi thì mục đích vẫn không đổi. Vừa thăm bạn cũ (biết từ 2013), vừa tìm không gian cho góc đọc CLTN.

Hóa ra Ý Mai nằm tại hẽm 525 Huỳnh Văn Bánh số nhà 75. Đây là nơi tôi từng ghé thăm vài lần. Trước đây, chỗ này cũng từng là một cửa hàng thực phẩm. Giờ thì lại tiếp tục có một số sản phẩm tương tự được bày bán ở đây. Thêm nữa, đây còn là quán nước với 2 khu ghế gỗ lẫn ngồi bệt. Nhìn quanh, nhìn trước, nhìn sau, nhìn con đường nằm khuất tĩnh yên, nhìn dòng kênh xa xa thoáng đãng, tôi thầm nghĩ, “Không thể có một nơi nào khả dĩ hơn nơi này!”

Rất nhanh chóng, tôi có được sự đồng thuận của Ý và Mai. Như người ta vẫn nói, phần còn lại thuộc về lịch sử.

#Nhiên
25.7.2019