Càng suy tư về điện ảnh thì tôi càng nhận ra tầm quan trọng của Đạo Diễn Hình Ảnh (D.o.P). Không thể hiểu hết một bộ phim nếu không thể hiểu tư duy của con người này.
Sáng ngày 7.9, tôi đến không gian PS Vietnam, nơi diễn ra buổi trò chuyện D.o.P Breakfast lần III. Tôi hiểu rằng khoảnh khắc bước qua cánh cổng lúc 9h chính là lúc tôi sẽ lạc vào thế giới D.o.P lần đầu tiên.
Những gì nghe được trong khoảng hơn 2 giờ đồng hồ vô cùng bổ ích. Tôi thật sự trân trọng trải nghiệm này. Tuy nhiên, tôi có chút không thoải mái về đường hô hấp. Lý do là vì người kể chuyện hút thuốc nhiều quá. Do ngồi ở ngay những hàng đầu tiên nên chất lượng lắng nghe của tôi đã bị thuyên giảm khá nhiều vì khói thuốc.
Tôi nghĩ rằng D.o.P cũng không khác gì người chấp cánh cho những ý tưởng về hình ảnh của đạo diễn. Đạo diễn cần nơi họ kỹ thuật lành nghề, khả năng cảm thụ văn học, tư duy hội họa, sự tương thông trong thế giới quan. Và một điều rất quan trọng chính là thể lực. Viết theo ngôn ngữ bóng đá, D.o.P tựa như hậu vệ cánh, lên công về thủ. Đó là một trong những vị trí phải chạy nhiều nhất và có vai trò tối quan trọng trong thành bại của một đội bóng. Một cầu thủ chuyên nghiệp luôn biết cách gìn giữ sức khỏe và tránh xa việc tiêu thụ những gì gây tổn hại đến buồng phổi của mình.
Được lắng nghe trực tiếp những chia sẻ chân thành, tâm huyết và thiện nghệ khiến tôi thêm yêu quý, cảm phục người D.o.P. Mong sao các anh bớt hút thuốc để tiếp tục giữ được lửa nghề và truyền lửa cho những đàn em kế cận.
Nhiên
7.9.2017