*C18 - Bài có những ngôn từ mô tả hoặc ngụ ý đến hoạt động tình dục giữa nam và nữ. Cần cân nhắc hoặc có sự tham khảo ý kiến của người trưởng thành trước khi tiếp nhận.
Cảnh Xiếm Hoa tắm cho Chệt Liếm trong bộ phim Đảo Của Dân Ngụ Cư là một cảnh gây ấn tượng cho tôi, một ấn tượng hãi hùng! Đó là một cảnh đa sắc. Có đến 5 lớp màu trong cảnh ấy.
Màu thứ #1:
Y tá và bệnh nhân
Thông thường, khi đến một độ tuổi nào đó hoặc dã gặp phải một tai nạn, khi mà khả năng vệ sinh cá nhân không còn, người ta sẽ cần tới một nữ y tá. Ân cần trong cọ rửa, dịu dàng trong quan sát. Sự chuyên nghiệp còn đòi hỏi nụ cười và những lời hỏi han chơn tình. Tắm, vì vậy, không dừng lại ở việc thanh tẩy thân thể. Tắm, nếu được thực hiện bằng tình thương, chắc chắn sẽ chữa lành nỗi cô đơn cũng những mặc cảm nơi người không còn khả năng tự tắm.
Nhưng Chệt Liếm là người hoàn toàn khỏe mạnh. Thế nên cảnh tắm cho ông có thêm một màu sắc khác.
Màu thứ #2:
Đầy tớ và ông chủ
Đằng sau cánh cửa của quán Đêm Trắng là một thế giới mà Chệt Liếm chắc chắn là giống loài thượng đẳng. Quyền sinh sát mọi sự trong tay. Dê là món gia truyền tạo ra vòng quay tiền mặt. Ổng thao túng đời sống kinh tế lẫn tinh thần của bao nhiêu thân phận tôi đòi.
Thân của ông được nuôi bằng thân của loài dê. Máu của ông cũng nhuận sắc từ nguồn huyết của loài ấy. Chẳng biết ông có lòng thương tưởng đến chúng không? Ông đã cắt cổ bao nhiêu con dê rồi, những con dê đi bằng bốn chân và cả những con dê khác nữa? Trái ý, bất tuân mệnh lệnh là ông hành hạ, ông cắt cổ. Người vợ cũng không khác gì một con dê. Bà phục dịch ông mọi điều, kể cả chuyện tắm táp.
Màu thứ #3:
Búp bê tình dục và kẻ cuồng dâm
Nếu chỉ là hành vi tắm thông thường thì cảnh ấy khác gì cảnh một bệnh nhân và nữ y tá. Nhưng vì vẫn còn kiểm soát được cơ thể, liên hệ giữa hai người trở thành nô lệ và chủ nô. Rồi ông hùng hổ nắm lôi Xiếm Hoa vào bồn. Lúc này, tắm rửa đã chuyển thành hoạt cảnh giao hợp. Hẳn nhiên, ở đây không có sự tự nguyện. Thay vào đó là cường bạo, là cưỡng đoạt. Lúc này, Chệt Liếm hiện nguyên hình. Và Xiếm Hoa hóa thành búp bê. Bà phải luôn phục vụ phi thời cho những đòi hỏi sinh lý bất chợp của kẻ cuồng dâm.
Màu thứ #4:
Vợ già và chồng trẻ
Trước khi bị lôi cổ vào bồn tắm, Xiếm Hoa cẩn trọng trong từng động tác. Ánh mắt vừa sợ sệt, vừa trìu mến, vừa dò xét. Có bao nhiêu tâm lý ẩn tàng. Đó là ánh mắt của vợ nhìn chồng. Thoáng một chút yêu thương! Thoáng một chút tà dục! Sự tương phản trong hình tướng hai nhân vật hiển hiện rõ nét. Ốm o – béo tốt, già nua – xuân sắc. Không khí phu thê hoàn toàn vắng bóng. Thứ không khí ấy chỉ hiện hữu nơi tấm ảnh treo tường như một ảo ảnh.
Màu thứ #5:
Lão nhân và mục đồng
Trong một ánh chớp của thời gian, lóe lóa trong đôi mắt của Xiếm Hoa sự khinh miệt. Chẳng ai có thể hiểu Chệt Liếm hơn bà! Ánh mắt như một thông điệp không lời. Cái nhìn như thể thừa hiểu Chệt Liếm sẽ chuẩn bị làm gì. Một khoảnh khắc thật kinh hoàng!
Bà không còn nhìn ông như nhìn một bệnh nhân, một chủ nhân hay như một tình nhân nữa. Cái nhìn ấy đã phủ một màu giáng hạ. Không còn là cấp thấp nhìn cấp cao. Cũng chẳng phải ngang hàng đồng đẳng. Một lão nhân đang nhìn mục đồng. Bà đang nhìn Chệt Liếm như nhìn một đứa trẻ. Tình yêu đã nát tan, đã sụp đổ toàn phần. Chẳng phải đợi đến lúc bà cất lên giọng điệu rên xiết, “Không, tôi không còn yêu anh nữa!”. Ngay giây phút ấy, tình yêu đã bốc hơi. Khi sự nể phục của một người đàn bà bay biến, cuộc tình đã vào hồi cáo chung.
Ai đã từng trải qua vỡ đổ trong tình yêu, ai đã từng đắng cứa da thịt bởi một ánh mắt không sai khác hẳn chắc sẽ ghê rợn! Họ sẽ tê buốt, sẽ thống khổ, sẽ vụn vỡ, sẽ nhói đau khi trực diện lóe lóa ấy từ Xiếm Hoa.
Ai đã?
Ai từng?
- Nhiên -