Ahmed là bếp trưởng của quán Đêm Trắng, một thân phận ngụ cư trên “ốc đảo”.
Trong nguyên tác, ông không có tên. Chỉ biết đó là một người Ấn tin Phật. Trong kịch bản điện ảnh, ông tên Cao và sở hữu những dòng thoại xiển dương lý Bát Nhã. Bản ra rạp, không thấy ông Cao nào. Chỉ có một tín đồ Hồi Giáo râm ran Quoran.
Tôi thích sự chuyển đổi ấy vô cùng. Tôi còn được lắng nghe tường tận nguyên cớ tại số nhà 19B trên con đường họ Phạm. Dù vậy, nhiều lúc tôi vẫn mơ tưởng khoảnh khắc ấy. Tôi thắc mắc thoáng bừng nào, ánh chớp nào đã xoay vần để rồi Buddha, Allah hạnh ngộ.
Từ giấy đến phim, từ chữ đến hình, rất nhiều điều đã mờ xóa, duy chỉ “a” là được giữ lại. Nguyên âm ấy giờ đi đầu và hẳn nhiên sẽ được in hoa. “a” chuyển thành “A”. Ký tự ấy với tôi thực là một điềm báo.
Hôm nay, câu chuyện về Ahmed sẽ được kể bằng những ảnh động và âm thanh nổi tại Astana. Ahmed và Astana. Thêm lần nữa, dấu hiệu lại xuất hiện.
Nhiên.
19:58, 28.7.2017
(Tất cả các bài theo chủ đề Đảo Của Dân Ngụ Cư)