6.7.17

69 | Đảo Của Dân Ngụ Cư | +27

Đảo Của Dân Ngụ Cư, Vũ Đạm Nhiên

Tôi vừa gửi lời kết bạn với diễn viên Nhan Phúc Vinh. Tuổi của Vinh bằng tuổi em trai tôi. Đó là đường đời. Còn trên con đường điện ảnh, tình cảnh hoàn toàn đổi khác. Chàng trai tuổi Dần này đã ngồi sẵn trong chiếc xe tiện nghi thượng hạng. Còn tôi, tôi không khác gì một Running Man trong dáng chạy hối hả rượt đuổi theo sau.

Thói quen kết bạn của tôi là luôn có một tin nhắn đầy đủ theo kèm. Trong đó, tôi tỏ bày rõ ràng lý do. Với Vinh, tôi còn viết thêm những dòng nhật ký này nữa. (Không biết những ghi chép và tâm sự công khai này có bị trôi vào sự quên lãng?)

Bài này sẽ là một sự diễn dịch từ con số 69 và kết thúc cũng được quy nạp bằng con số 69. Sẽ có đầy đủ trình tự từ căn nguyên trên sóng truyền hình đến cảm nhận với vai diễn Miên trong Đảo Của Dân Ngụ Cư. Vì viết đặc biệt cho Vinh nên cũng sẽ không thiếu một hương vị đặc sắc thôi miên những gã trai đơn thân. Ấy là hương cỏ cùng không khí những trận cầu.


Căn nguyên

Tôi không phải người xem phim nhiệt thành, cả phim điện ảnh lẫn phim truyền hình. Trong năm 2017 này, tôi mới thực sự tạo lập thói quen đến rạp thường xuyên. Tháng 5, tôi chủ động dõi theo một loạt phim truyền hình. Đặc Vụ Ma Cao thu hút sự chú ý của tôi. Và hẳn nhiên không thể không để tâm đến nam chính gốc Cần Thơ. 

Ở khía cạnh diễn xuất, tôi rất thích những giao cảm giữa Nhan Phúc Vinh và Trần Y Linh. 

Ở khía cạnh tạo hình, hai lằn xăm ở cánh tay của họ Nhan khiến tôi liên tưởng ngay đến họ Dybala, một tiền đạo cánh đang lên của câu lạc bộ Juventus F.C. Cầu thủ người Argentina này mới 23 tuổi nhưng đã có đến 5 mùa chơi tại hạng cao nhất của bóng đá Ý. Dù thể hình không quá nổi trội nhưng tư duy về không gian cực kỳ bén nhạy, dứt điểm tốt. Phong cách thi đấu tinh quái đậm chất Nam Mỹ. Đây là một trong những kỳ tài của bóng đá thế giới và tiềm năng cầu thủ này vẫn còn có thể lũy tiến trong khoảng 4 năm nữa. Chính vì sự nổi tiếng mang tính chất rộng khắp của Paulo Dybala nên đặc điểm nhận dạng của cầu thủ này nhanh chóng được truy xét. Dễ thấy nhất là mái tóc thời thượng kiểu undercut, thói quen lấy bàn tay tạo thành chữ V rồi che mặt mỗi khi ăn mừng bàn thắng và hình xăm (2 lằn) nơi cánh tay trái. 

Chính vì ghi nhớ điều này nên khi trông thấy nhân vật Trọng Dũng trong Đặc Vụ Ma Cao có hình xăm tương tự về kiểu dáng lẫn vị trí thì tôi không sao không nghĩ tới Dybala. Ngay lúc đó, tôi tự hỏi không hiểu có một tác động nào đó về mặt bóng đá ở đây hay không (?).


Ấn tượng

Khi xem Đảo Của Dân Ngụ Cư, Nhan Phúc Vinh đảm nhận tuyến chính. Anh thủ vai Miên (35 tuổi). Miên cùng Phước (20 tuổi, diễn viên Phạm Hồng Phước) đều nảy nở tình cảm với Chu (23 tuổi, diễn viên Ngọc Thanh Tâm), tức con gái của ông chủ nhà hàng Đêm Trắng nơi mà cả hai đang làm việc. Chính mạch tâm lý tình cảm tay ba này sẽ đưa tới điểm cao trào của tác phẩm. 

Về mặt tạo hình, diện mục của Nhan Phúc Vinh có tính nhất quán với nội dung tác phẩm. “Đảo” ở đây tức là quán ăn. Quán ăn có món dê gia truyền. Vì đã thành đặc sản nên không thể thiếu những pha đặc tả cảnh làm dê, cắt cổ dê. Việc sử dụng hình ảnh con dê và liên tục cài cắm tiếng dê trong bộ phim là một sự nhắc nhớ. Râu tóc của Miên tiếp tục là ấn dấu gia cố cho sức gợi về loài dê. 

Phục trang, nhân dáng và cách biểu đạt hành động và nói năng của Miên hoàn toàn ăn khớp với căn tính của người Khmer. Tôi có thể tự tin về nhận xét này vì tự thân đã tham khảo một quyển sách mang tên Chân Lạc Phong Thổ Ký.

Diễn xuất bằng ánh mắt của Nhan Phúc Vinh là một điểm cộng đỏ chói. Đoạn biểu đạt sự ghen tuông với Phước với sự quyện hòa của âm thanh để lại niềm thống khoái. Rồi đến cảnh đuổi dê, ánh mắt chết trân đặc quánh dương tính thực là một cơn cực khoái về thị giác.


Bóng đá

Sau khi xem phim, tôi bắt đầu lần theo những vết dấu của Nhan Phúc Vinh. Vào trang cá nhân tháng 6.2017, hình ảnh đầu tiên dội vào mắt là những tấm ảnh về các trận bóng đá. Dường như vị trí ưa thích trên sân của Vinh cũng là tiền đạo. Không biết anh chơi cắm hay dạt cánh, có xu hướng chơi tiệm cận vòng cấm địa hay thích lùi về đá như một tiền đạo ảo (?) 

Tôi biết thêm thông tin Vinh thích câu lạc bộ Arsenal. Ngẫm nghĩ về dòng đời, tôi nghĩ niềm yêu thích của Vinh được khởi đi vào đầu thập niên 2000. Dù Manchester United rất mạnh trong giai đoạn này nhưng Arsenal khi đó thật sự là kỳ phùng địch thủ và có lẽ đội hình khi ấy của họ cũng là lứa mạnh nhất trong vòng 20 năm qua. Một thắc mắc nữa của tôi là không biết Vinh thích ai tại đội bóng này (?).

Nếu là tôi thì câu trả lời ngay tức lự là Robert Pires. Tôi thích mái tóc (và đã từng nhiều lần yêu cầu người thợ cắt tóc làm sao cho quả đầu của mình đúng chuẩn số 7 của Arsenal) và cả phong cách chơi bóng của anh. Thuận chân phải, đá trái kèo, cầu thủ người Pháp này xuất hiện và đạt đến phong độ đỉnh cao trong sự nghiệp đúng vào lúc có một loạt hảo thủ người Pháp khác cũng đồng thời thăng hoa tại Arsenal như Patrick Vieira, Thierry Henry. Dù chưa phải một cổ động viên cuồng si của đội bóng thành London nhưng tôi tin rằng nhiều “Gooners” thế hệ 8x sẽ đồng ý với tôi rằng khoảng thời gian đó chính là một mảng ký ức đẹp, bay bổng và không thể nào quên.


69

Tôi không biết gì thâm sâu về tình cảm của Nhan Phúc Vinh dành cho Arsenal. Nhưng số áo 69 trên trang cá nhân của Vinh dội đập vào nhãn thức và để lại trong tôi nhiều suy ngẫm. Số áo được chọn để thi đấu thì hẳn phải là số áo yêu thích. Không hiểu do đâu Vinh thích số áo này. Có ẩn ý nào ở đây không (?).

Nhìn theo ấn tượng mỹ thuật thì 69 tạo nên thế đối xứng. Nhìn theo quan niệm Đông Phương thì nhận rõ tính Âm Dương. Đông Phương Học thì tôi ngu dốt. Còn mỹ thuật, mặc dù mù điếc nhưng tôi lại không bị ám ảnh bởi sự hoàn hảo. Tôi thích thú với sự bất đối xứng nhiều hơn. 

Lấy ví dụ, một pho tượng, nếu có đủ tiền để mua thì tôi sẽ chọn những đôi vai lệch. Tôi không ưa những tượng có tư thế hoàn hảo. Ít nhất phải có sự khác biệt trong dáng điệu của hai chân. Hoặc là đôi vai thiếu cân bằng như vừa viết ở trên. 

Mỹ thuật là như vậy thì thời trang cũng thế. Và hình như mọi mặt trong đời sống này cũng không khác. Cả ở khía cạnh nhân cách, tôi cũng giữ sự nhất quán trong ánh nhìn của mình. Tôi thích những nhân cách bất đối xứng. Miêu tả về nhân cách, tôi nghĩ dùng chữ “bất toàn” sẽ đúng hơn. Người nào càng có xu hướng thành thật về sự bất toàn thì tôi lại càng thích. Khi phát hiện những con người như thế, những tâm hồn không có chút e ngại nào trong việc lột trần mình thì tôi mê đắm ngay. Đối với tôi, họ thật sự là châu báu, thứ châu báu không ngần ngại phá bỏ mọi lớp mạ xi vàng vọt giả trá mà bao bàn tay đã vô tình hoặc hữu ý đắp đặt. 

Vì những nguyên do như vừa kể cho nên tôi không có cảm tình nào cả với con số 69. Con số 69 ấy không để lại một dư vị nào đặc biệt. Thế nhưng…

…một sự bất ngờ, chưa từng có đã xảy ra. 

“Sự” là còn nhẹ trong mô tả. 
Thực ra đó là “sóng”.
Một con sóng thần mang tên Đảo Của Dân Ngụ Cư. 

Bộ phim ấy được công chiếu vào tháng 6 và ngày ra mắt chính thức là ngày 9. Diễn tiến này đã khiến cho 69 có một ý nghĩa đặc biệt. Tháng 6 ngày 9 viết gọn thành 69. Con số 6 và con số 9 nếu thực hiện một động tác trồng chuối thì 69 trở thành 96, ngày 9 tháng 6. 

Như vậy đó, 69 hay 96, viết theo lối nào cũng được. 2 con số đã thành một vết son trong tâm tưởng. Sẽ không bao giờ, suốt cuộc đời mình, sẽ không bao giờ tôi còn có được bình yên nữa, không bao giờ.

Nhiên
6.7.2017

*Nguồn ảnh: Blue Productions

(Tất cả các bài theo chủ đề Đảo Của Dân Ngụ Cư)