7.2.19

Một bức thư | Burning#1

Góc O, Góc Nghệ, Góc Không, Vũ Đạm Nhiên, Đạm Nhiên, cảm nhận phim Burning, Lee Chang Dong, phim Hàn Quốc, phim Buring (2018)

Chào anh,

Em vừa xem xong Burning. Không hiểu phim cho lắm và có nhiều thứ dường như ngoài tầm mình. Dẫu vậy, em nghĩ phim này rất hợp với gu anh. Em hay tải phim ở công ty. Đến cuối ngày thì mang về nhà và để dành xem. Phim nào không thích thì xóa. Phim nào ổn thì lưu lại.


Em tạm lưu phim này tại link dưới đây. Thời gian này dường như anh đang quay cuồng với Song Lang. Năm nay em thấy anh ra rạp với tần suất dày đặc. Lâu rồi anh em mình không đi xem phim chung nhỉ? Nhiều thứ cuốn chúng ta đi quá. Lúc nào đó xem phim này thì báo em nhé. Em chờ rep ^_^/’’’.

Linh.
p.s: Mà mỗi khi nghe anh nói về chuyện dừng xem phim lậu thì cảm thấy hơi cấn não ạ. Mỗi người một suy nghĩ. Có nhiều phim không thể kiếm ở đâu được thì mình cứ xem thôi. ~_~


Tháng 1. Tôi dò lại một số thư thì tìm thấy thư của Linh. Tôi đã tải về bộ phim này trước đó. Và giờ ngồi đọc lại thư. Tra thêm thì biết tháng 3 phim sẽ phát hành bản DVD. Khoảng thời gian cuối năm, tôi đã xem phim bằng tâm thế tĩnh lặng. Và tôi thấy có hàng tỉ thứ để bàn về phim này. 

1 năm ra rạp xem phim Hàn được 6 lần với 5 đầu phim. Tôi đã khá cân nhắc nhưng rốt cuộc chẳng ưa nổi 1 phim nào. Có phim vừa vừa. Có phim tệ hại. Điện ảnh Hàn rớt giá thê thảm trong lòng tôi. Và tôi thấy sẽ là ngu si nếu tiếp tục một con số tương tự trong năm này. Phim cuối cùng tôi xem rớt nhịp kinh hoàng. Cắt dựng ẩu tả. Diễn viên tên tuổi không thể cứu nổi một bộ phim kém phẩm. Burning xuất hiện! Tình yêu với màn ảnh được phục sinh. Ước gì phim được chiếu ở rạp! Có lẽ tôi sẽ xem ít nhất 4 lần!

Ở Hàn, Burning cũng không có tri âm. Điều đó giúp tôi hiểu hơn thực trạng thị hiếu của công chúng. Có lẽ ở đâu cũng vậy. Xấu che tốt khoe. Không ai muốn chiêm ngưỡng cái xấu dù là cái xấu được trình bày vô cùng tinh tế và thẩm mỹ. Hoặc dã là ít người hiểu được dụng công trong khung hình. Burning không quá xuất sắc trong dàn dựng! Không phải một điều gì đó gây chấn động hay bàng hoàng trong thị giác. Nhưng khi xem phim, tôi có thể thầm thì, “điện ảnh đích thực là đây”. Và phim lại không có tính chất đóng khép mà là gợi mở. Nhiều chủ đề, nhiều hiện trạng của tuổi trẻ được cắm cài. Vừa rất Hàn, rất địa phương mà cũng vừa toàn cầu.

Tôi viết vào sổ tay cái tên cần nhớ. “Lee Chang Dong”.

#Nhiên