1.
Tựa gốc đọc thành 2 tiếng. Tựa Việt là 5. Nhắc đến tư duy tựa phim tại Việt Nam luôn là 1 chuyện thú vị. Trường hợp là tôi thì sẽ là #Tìm. Càng về sau điện ảnh càng có nhiều ấn phẩm truyền thông và các kênh thông tin. Đã có ảnh tường và có khi chỉ cần 1 nét vẽ chiếc kính lúp kèm vào 3 ký tự T-Ì-M theo tôi là đã đủ để diễn đạt tinh thần tác phẩm. Hơn nữa sự ngắn gọn trong từ neo sẽ dễ tạo ra xu hướng chia sẻ đồng loạt hơn. Thật khó hiểu khi từ Mỹ sang Việt số tiếng âm trong cách đọc tiêu đề lại tăng lên.
2.
Tôi chọn chuẩn #DolbyAtmos để xem #Searching. Nhưng có lẽ âm thanh không phải là điều có thể luận bàn nhiều. Hầu như tôi không nhận ra một sự khác thường nào so với các suất chiếu thông thường cả. Điều đáng nói có lẽ là hình ảnh. Phim chỉ là các đoạn ghi âm hay ghi hình các đoạn hội thoại của các nhân vật hoặc bản tin thời sự hoặc các thao tác trên máy tính cá nhân. Đây là điều đã được quảng bá. Tôi chọn phim cũng vì lý do trên và thú thật phải khâm phục sự sáng tạo từ đạo diễn quay hiện trường lẫn đạo diễn phòng dựng. Đây thực sự là minh chứng sống động cho sự tận dụng tài nguyên giới hạn. Khi mà tôi, 1 cá nhân chỉ biết vui thỏa trong các pha ghi hình nghiệp dư bằng điện thoại hay lưu trữ diễn biến nơi màn hình máy tính thì cũng chừng ấy động tác và kỹ thuật không hề sai khác, một nhóm người có thể cắt dựng thành 1 câu chuyện có cấu trúc tự sự chặt chẽ, hồi hộp, đầy sức thu hút và đường hoàng lưu vết trong mắt nhìn hàng vạn khán giả.
3.
Các con số thống kê giờ đã loan báo khắp nơi. Kinh phí làm phim vào hàng tiết kiệm nhất ngành công nghiệp nhưng doanh thu nội địa đã vượt 20 triệu USD. Gấp 20 lần vốn. Tính cả địa cầu thì nhân đôi. 1 tỷ lệ không tưởng. Đây quả là tin tức gây niềm phấn khích lớn lao cho những người đang nuôi mộng kể 1 câu chuyện bằng hình trong khi không có quá nhiều tiềm lực tài chính. Không phải kinh dị. Không cần khỏa thân. Không lâm ly bi đát. Không bán nước mắt. Không anh hùng dị nhân. Không phô trương đại cảnh. Chỉ là 1 câu chuyện hay, khó đoán, lớp lang trong kịch tính và tối giản trong ghi hình thì vẫn có thể thành công. Kết quả tại phòng vé cho đến giờ này vẫn đang tăng tiến. Thật sự đây là nguồn cảm hứng vô bờ cho những trái tim say mê nghệ thuật kể chuyện bằng hình.
4.
Phim khai thác 1 trong 6 chủ đề muôn đời. Tìm kiếm. Nội dung cũng là tiêu đề. Khán giả được lôi kéo nhanh chóng vào hành trình cha đi tìm con. Câu chuyện không mới nhưng cách tạo ra điểm mù, giải nút thắt, kết giả, kết thật, kết nối dài vô cùng đặc sắc. Quan trọng hơn hết là người xem thấy họ. Tôi thấy tôi trong phim. Không lạ, không có gì xa so với đời sống thường ngày. Sự sống và sự vui sống của tôi dường như càng ngày, càng ngày càng rơi hết vào màn hình vô tri. Phản hồi từ mạng từ bao giờ đã án giữ sự sống và niềm vui sống? Giả trá từ bao giờ siết cổ, vỗ mặt sự chân thật. Tôi biết gì về đời riêng người bạn trên mạng xã hội? Để rồi khi họ có chuyện không may, tôi nhiệt thành chứng tỏ lòng quan tâm nơi công cộng. Liệu tôi có đang giỏi phân tích bi kịch người khác mà chẳng hề ý thức bị kịch của mình? Và muôn ngàn tôi khác nữa trong tư tưởng yêu thương hùng vĩ mà chẳng hề tỏ tường những niềm riêng nhỏ nhoi trước mặt. Tôi kiếm ra thông tin cả dãy thiên hà nhưng không tìm thấy 1 cảm tình chơn thiệt.
5.
Có bao giờ tôi giật mình, "Tôi đâu?". Có bao giờ tôi nhìn vào màn hình hãnh diện, "Tôi đó". Trí tuệ nhân tạo đang tạo ra khuôn mặt, dòng thời gian, nhịp điệu cho tôi. Trí khôn của tôi đã vùi chôn đáy hồ nào?
#Nhiên
6.12.2018