15.9.18

1 – Lời cảm tạ | MiniWorkshop#7B

Song Lang Bitexco, Đạm Nhiên, Góc O, Góc Nghệ, Góc Không, Mini Workshop Song Lang
Dự định của tôi trong tuần này là sẽ có ít nhất 2 lần xem Song Lang nữa. Lần 1 với một người ở ngay trong ngành phim. Sau buổi xem, chắc chắn tôi sẽ nghe được nhiều phân tích chuyên nghiệp. Lần 2 với một nhóm bạn, tất cả đều là giáo viên và đã có quá trình đến rạp dài lâu. Sau buổi xem, chắc chắn tôi sẽ nghe được nhiều phản hồi từ tầng lớp khán giản mà tôi có thể tạm gọi là “tinh hoa”.

Dự định là thế nhưng cuối cùng không có lần nào thành. Cả 2 đối tượng đều bận rộn với lịch trình riêng. Tưởng như số lần xem Song Lang của tôi sẽ dừng lại ở con số 7. Thật bật ngờ, một người đã từng xem với tôi trước đó nay loan báo muốn xem phim một lần nữa. Vậy là tôi có dịp nâng lượt xem của mình lên con số 8. Còn với người bạn đi cùng, họ là con số 2. Tôi chọn một rạp xa nhà. Và có lẽ tôi cũng chẳng còn quyền chọn nữa. Vì thời điểm này, chỉ còn khoảng 3 rạp là có suất chiếu thường xuyên. Điều bất ngờ lớn nhất của tôi chính là đơn vị phát hành của Song Lang. Họ đã bỏ rơi chính “đứa con” mà mình nhận đỡ đầu. Từ rất sớm. Từ tuần trước, tôi đã không còn thấy. Tôi chưa truy xét nhưng có lẽ sự buông tay của họ còn đến sớm hơn nữa, hẳn là 2 tuần trước đó.

Trở lại với chuyến xe của chúng tôi, một cao niên và một tráng niên. Đây là lần xem đầu tiên ở tòa tháp cao này. Tôi đã từng nghe nói và tôi cũng thấy rất nhiều người lựa chọn rạp chiếu này. Nhưng phải có bao nhiêu nhân duyên, trong đó có cả sự bỏ rơi vừa nhắc ở trên thì tôi mới có dịp đặt chân đến nơi này. 

Ít nhất tôi đã từng thấy quang cảnh rực rỡ của tòa tháp trên một bộ phim vào năm ngoái. Tòa tháp không chỉ là vật trang trí mà còn là đích đến trong một hành trình, là một tầm cao thể hiện cho sự biến đổi tâm lý và vận động của câu chuyện. Giờ tôi đã đến rồi! Nhưng không phải tầng cao nhất. Chỉ là tầng 4 thôi! Có thể nói là tôi có thiện cảm với không gian này. Cả quãng đường nữa! Rất tiện lợi! Từ bến xe Chợ Lớn tôi có thể đi tuyến 01 hoặc 56. Cả hai đều ngang qua đây. Chỉ cần băng đường là tôi đã đến rạp. Tổng thời gian chỉ mất chưa tới nửa giờ đồng hồ. Buổi tối cả 2 tuyến đều có chuyến cuối cùng là 20:30. Như vậy là tôi hoàn toàn có thể chọn các suất chiếu vào tầm chiều tối như 17:00, 18:00 tại rạp này. Và đúng thực vậy. Tôi đã có liên tiếp 2 buổi xem tại đây. Chắc chắn tôi sẽ còn quay lại!

Trở lại với người bạn của tôi, sau buổi xem, tôi lắng nghe cô. Và tôi không có gì lạ khi cảm nhận của cô hoàn toàn thay đổi. Lần đầu tiên có vô số những ý kiến tiêu cực. Nhưng đến lần hai thì sự đảo chiều. Tôi không biết những trao đổi trước đó của tôi có tác động gì hay không. Nhưng tôi nhận ra bên trong của cô đã có nhiều sự cảm thông. Vì cảm thông đi trước nên sự dè dặt và cẩn trọng theo sau ngay liền. Gặp biểu hiện của cô, tôi như thấy lại diễn biến của mình trước đây. Đó là một lối xem phim hoàn toàn dựa trên bản năng và cảm xúc. Không có một nguyên tắc, không có một lý lẽ, không có một luận cứ nào. Hẳn nhiên, có bản năng, có cảm xúc luôn là một điều tốt nếu không muốn nói là lợi thế. Nhưng nếu chỉ dừng lại ở đây thì xem như chôn chân, sự cảm thụ không thể phát triển nếu chỉ có bản năng hay cảm xúc. Cần kiến thức góp dự. Có kiến thức cộng thêm tư duy hình ảnh được mài dũa liên tục thì bản năng sẽ ngày càng sắc bén, cảm xúc sẽ ngày càng đong đầy. Cái yêu lúc đó sẽ không còn là yêu mê, yêu mù mà đã là thứ tình yêu ngợp ánh chiêu dương. Tình yêu được thắp đốt bằng ánh sáng của tri thức.

Tôi thật sự trân trọng buổi xem ở tòa tháp cao này. Cảm ơn một người bạn nữa đã đồng hành cùng tôi. Vậy là trong trung tuần tháng 8 dài sang trung tuần tháng 9, tôi đã xem 1 bộ phim cùng những người 4x, 5x, 6x, 7x, 8x và 9x. Có đến 6 thế hệ đã đi cùng tôi. 6 độ tuổi đã cho tôi biết bao nhiêu cảm nhận độc lập, nguyên chất và vô úy. Không cần tới một phát ngôn xa lạ. Không cần phải lệ thuộc vào một kênh truyền thông. Tự tôi cũng đã có một cuộc trưng cầu dân ý thu nhỏ. Mà ý dân là một thoáng hiện của tâm lý đám đông, của tâm thức cộng đồng. Đó là nguồn cấp thông tin vô cùng quan trọng giúp tôi hiểu được chân giá trị của một bộ phim và cả chân giá trị của một người xem phim. 

Tình cảnh của điện ảnh Việt Nam hiện tại thật đáng lo. Phim chất lượng, phim vừa phải, phim không chất lượng. Khán giả chất lượng, khán giả vừa phải và khán giả không chất lượng. Tất cả đang xào xáo, đang trộn lẫn, đang chung chạ. Những ghi nhận này có thể tôi đã nghe đâu đó. Nhưng giờ thì tôi mới xuyên thấu, tôi mới có một kinh nghiệm chứng thực.

Tôi muốn ghi xuống đây lời cảm tạ. Cúi đầu cảm tạ những người bạn đã đồng hành cùng tôi. Cảm ơn thời gian dành trao và tâm tình thành thật!

#Nhiên
15.9.2018
Còn 1 ngày nữa #16tháng9


Song Lang Bitexco, Đạm Nhiên, Góc O, Góc Nghệ, Mini workshop Song Lang