24.4.18

Trả lời 3/8 câu hỏi | TNRR#9

Hồng Ánh trên balcon, Hồng Ánh, Hiểu Phương, Hồng Nhiên, Góc O, Góc Nghệ
Mình mua vé rồi dùng bữa trưa. Mình đã chuẩn bị cháo gồm bí đỏ và gạo lứt. Có thêm ít đậu. Dùng xong mình chợp mắt vài phút rồi vào rạp. Nội tâm cả ngày hôm nay có sự dự liệu và thư giãn. Không gặp phải sự cố như lần trước.

Do đã xem THÁNG NĂM RỰC RỠ một lần thế nên mình giống như chạy trước những gì xảy ra trên màn hình. Cảm thấy vui vui! Cái vui có chút gì đó phấn khích kiểu trẻ con. Lần này mình tách mình ra khỏi vai trò khán giả thụ động trong phần lớn thời gian. Mình hoàn thành tốt hơn nhiệm vụ của một người quan sát, quan sát không khí rạp và quan sát mình. Không để rơi vào dòng chảy cảm xúc như lần trước. Tuy vậy, cảnh cuối, cảnh khi mà Tuyết Anh xuất hiện mình vẫn bị cuốn trôi vào. Dường như là cô ấy tìm đến quá đột ngột. Khi mà mình vẫn chưa kịp sắp xếp những cảm xúc hỗn độn trong lòng. Xúc động vỡ òa! Mình nghe được tiếng khóc ai đó gần dãy ngồi. Mình thấy giọt nước mắt ai đó khi ra khỏi rạp. Bé em đi xem cùng mình cũng khóc.

Trên đây là ghi nhận của mình ở lần xem này. À, mình còn bài tập về nhà phải hoàn thành. Đó là trả lời 8 câu hỏi. Bắt đầu thôi!

Câu hỏi số 1: Khung cảnh (thế giới) Hiểu Phương đang sống (tạm gọi là A) được mô tả như thế nào? 

Theo những hình ảnh còn đọng lại trong tâm trí, mình nhớ cô Hiểu Phương thức dậy là áo quần cho chồng con và chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Sau khi mọi người rời nhà cô mới ngồi dùng bữa. Cô đúng như một kiểu mẫu phụ nữ truyền thống. Vai trò của cô là nội trợ và cô hoàn thành phần việc của mình một cách hoàn hảo. Thế giới mà cô đang sống hiện ra như thế nào nhỉ? Quên mất rồi! Mình chỉ cảm giác cô không hiểu chồng và hiểu con. Hay là chồng và con không hiểu cô. Dường như là một khoảng cách hay một sự trống trải nào đó giữa họ.

Câu hỏi số 2: Có dấu hiệu nào ngầm chứa sự bất ổn không?

Chính khoảng cách mơ hồ này là dấu hiệu của sự bất ổn.

Câu hỏi số 3: Một khung cảnh (thế giới) khác với thế giới Hiểu Phương đang sống (tạm gọi là B) xuất hiện vào lúc nào? 

Chắc là đoạn cô Hiểu Phương đứng trên balcon nhìn ngắm lũ trẻ con thì phải. Mình thoáng thấy cô ấy cười nhẹ. Hay là một biểu cảm nào đó trên khuôn mặt. Mình không nhớ rõ lắm.

Mình tạm kết. A là nơi cô giống như bị giam chứa. Tuy là một nơi cao nhưng bị bó hẹp, có cái gì đó không được thoải mái ở nơi này. Còn B một nơi thấp hơn nhưng lại có sinh khí, có sự tự do và tươi trẻ. Giữa ngôi nhà và con đường bên dưới rõ ràng là hai thế giới khác nhau. Cô là người có địa vị nhưng cô không thực sự hạnh phúc với tình cảnh hiện tại. Biến đổi trên cơ mặt của cô lúc ở balcon nhìn xuống đường giống như là một báo hiệu cho những đổi thay sắp tới.

Giờ mình đi qua câu hỏi số 4...

#HồngNhiên