21.10.17

Thuận tiện và tùy tiện | Nửa Đời Ngơ Ngác #10

Nửa Đời Ngơ Ngác, Đạm Nhiên, sân khấu

Sáng nay, tôi ngồi kiểm tra lịch diễn thì bất ngờ thấy cái tên "Nửa Đời Ngơ Ngác" xuất hiện. Bất ngờ viết ra thế thôi, chỉ là một thoáng giây cảm xúc chứ thật tâm đây là điều tôi hằng mong đợi kể từ tháng 9. 

Vậy là 2 tuần nữa thôi, 20h chủ nhật ngày 5.11, tôi sẽ được dịp xem lại vở diễn này...thêm một lần nữa. Công việc của tôi trong những ngày sắp tới cũng không khác so với lần xem thứ 2. Tôi tiếp tục đem những chia sẻ chôn dấu của mình gửi riêng cho những người, những người mà tôi tin rằng họ sẽ yêu thích vũ trụ sân khấu đặc sệt sắc hương Nam Bộ.

Tôi đã ghi âm thành 4 phần cảm nhận, trong đó có cả việc diễn đọc tác phẩm gốc Chiều Vắng. Lời nhắn của tôi dành cho người nghe là vui lòng gìn giữ ở chế độ riêng tư. 

Tôi chưa xin phép chị Nguyễn Ngọc Tư. Mà tôi không biết liệu mình viết thư có được chị hồi đáp hay không nữa. Chuyện diễn đọc một tác phẩm xuất phát từ lòng yêu thích đơn thuần không chờ đến lượt tôi. Nhưng tôi không muốn biến mình thành một con người tùy tiện. 

Trong điều kiện hiện tại, việc thu âm là vô cùng dễ dàng và không quá tốn kém. Tuy nhiên chất lượng thu thanh của tôi khá kém và tôi cũng tự hiểu mình đang ở đâu. Tôi cũng không cho phép mình đưa lên mạng để rồi thông tin lan tràn một cách không kiểm soát. Sự thuận tiện nhiều lúc dẫn đến tùy tiện là như vậy. Trong khi mục đích của tôi là chỉ mong tiếng nói thành thực của mình đến đúng người, đến đúng những đôi tai cần nghe. 

Tôi muốn cảm ơn tất cả những người bạn đã gìn giữ sự riêng tư ấy cho tôi. Vì sự riêng tư chính là đất lành cho những bông hoa thành thực

Nhiên.