26.9.17

Để làm một người xem (thưởng thức) cũng cần phải học | Nửa Đời Ngơ Ngác #8

Nửa đời ngơ ngác, Đạm Nhiên

Không chỉ là kịch, phim mà tất cả các loại hình nghệ thuật đều cần một người xem, người thưởng thức tử tế. Tôi tin sâu. Và để trở thành một người xem đường hoàng thì cần phải học. Học thầy, học bạn, học từ nhìn ngắm, học từ nghe ngóng. Không ngừng.

17.9.17

"Muốn xem Hồng Ánh..." | Nửa Đời Ngơ Ngác #7

Sân Khấu, Đạm Nhiên

Chiều 17, tôi đến sân khấu Hoàng Thái Thanh. Cách trước 8 ngày, tôi đã xem Nửa Đời Ngơ Ngác. Lần này là một vở khác. Tôi đi xem với ý định nếu hay sẽ giới thiệu cho #Vàng. Tôi toàn tâm, một trăm phần trăm, tiếp xúc với một thế giới khác, một câu chuyện khác. Vậy mà...

16.9.17

Mục lục | The Vietnam War (2017)

Đạm Nhiên, Góc Nghệ, The Vietnam War

Tôi đón nhận bộ phim tài liệu The Vietnam War (Florentine Films, đạo diễn Ken Burns / Lynn Novick, PBS phát hành) với 2 mục đích. Một, tìm hiểu quy trình phôi thai và sản xuất một bộ phim tài liệu. Hai, nhìn lại cuộc chiến (1955-1975) xảy ra ngay tại quê hương mình để rút ra bài học về lòng bao dung, trượng phu giữa những con người.

Ánh mắt cô Lynn | The Vietnam War #7

The Vietnam War, Đạm Nhiên

Khi trình chiếu tập 7, cô Lynn Novick (một trong 2 đạo diễn của The Vietnam War) không cùng xem với chúng tôi.

15.9.17

Ai hưởng lợi từ cuộc chiến này? | The Vietnam War #6

Đạm Nhiên, The Vietnam War 2017

Giữa năm 2016 là thời điểm tôi đọc Nhỏ Là Đẹp (tựa đầy đủ Small Is Beautiful: Economics as if People Mattered) do E.F Schumacher chấp bút. Cuốn sách ngay lập tức thu hút và biến đổi tôi hoàn toàn.

14.9.17

Ngồi hàng ghế đầu | The Vietnam War #5

The Vietnam War, Đạm Nhiên

Buổi chiếu thử The Vietnam War mà tôi may mắn tham dự có không gian nhỏ hẹp. Ghế ngồi hẳn nhiên không thể nào như ở rạp. Thực chất mọi người ngồi đúng như một buổi họp, nghĩa là các vị trí được sắp xếp theo hình chữ U.

13.9.17

Âm nhạc có hay không? | The Vietnam War #4

Đạm Nhiên, The Vietnam War

Trong giờ đầu tiên xem The Vietnam War, có một cảnh được chèn vào tiếng hát của cô Khánh Ly. Đó là bài Ướt Mi (Trịnh Công Sơn, sáng tác 1958). Đó cũng lần duy nhất trong buổi chiếu thử tôi được nghe một bài nhạc Việt Nam.