16.7.18

Hồi đáp | WWM#10B

Vân Nhiên, Walk With Me

Em Mẫn,

Anh vui vì có em cùng dõi đọc theo những bước đi nội tâm của #VânNhiên trong hành trình #WalkWithMe. Chỉ cần 1 người như em có lẽ cũng đã đủ.

Nếu em kiên nhẫn với toàn bộ những bài có liên quan (tính đến nay là 10) thì em có thể nhận ra Nhật Ký WWM là câu chuyện về một cô gái đã mang WMM về trình chiếu tại nơi mình đang sinh sống. Toàn bộ những gì em đọc được là cảm xúc xuyên suốt dòng thời gian đó cũng như những cảm nhận về bộ phim và tác phẩm gốc. 

Vân ngồi đằng sau. Và Nhiên là người siết chặt tay cầm. Tốc độ, hướng đi và điểm đến của chiếc xe đạp màu vàng này không do người ngồi trước quyết định. Anh chỉ giữ thăng bằng, đạp và đạp. Không mong đợi gì hơn! Vì có Vân là hạnh phúc. Đi đâu cũng được!

Dĩ nhiên anh chưa phải là người chuyên nghiệp trong công việc này, công việc ghi chép lại tâm tư của người khác. Có khi mình ghi đúng, có khi ý của mình chen vào ý của người, 2 dòng ý trộn lẫn vào nhau và có thể cái ý khởi thủy đã không còn nguyên chất. Nhưng anh biết là mình luôn cố gắng trao dồi, học hỏi, lắng nghe, nhẫn nại, thử sai và đúc kết kinh nghiệm. Anh rất trân trọng trải nghiệm này. 

Không chỉ dừng lại ở chuyện viết. Giống như anh đã so sánh ở trên, loạt bài này (hay là chuyến xe này) còn là một kỉ niệm giữa hai tâm hồn. Đến một lần và sẽ còn nhiều lần sau. Hoặc có thể cũng chỉ là một lần duy nhất. Dù là một hay muôn vàn thì với anh chúng đều đẹp cả. Vì lẽ mình không còn là mình, anh không còn là anh và cô ấy cũng không còn là cô ấy. Điều đó rất đặc biệt. Một cảm giác quên mình, mất mình và vẫn có mình ngay đây. Không dễ gì để có được một cơ duyên như thế!

Dù chất lượng hay hàm lượng trong từng bài là không cao và không sâu nhưng anh hy vọng qua từng con số được đánh dấu, qua từng cảm nhận được lưu trữ, căn tính của #VânNhiên càng về sau sẽ càng mài sắc và hiển lộ. Hiểu được căn tính tự thân có lẽ là một niềm vui lớn lao nhất mà cũng bình dị nhất.

Cảm ơn em đã cùng đi với #VânNhiên!

#Nhiên
16.7.2018