Trước nay vẫn thường luôn phân định rõ những gì riêng tư và công khai. Nguyên tắc của mình là không bao giờ sao chụp hay hé lộ nguyên văn tin nhắn hay thư từ cá nhân. Trở về từ đêm Saigon Idecaf Acoustica, mình nghe đi nghe lại nhiều lần bản Separation (hẳn nhiên bản trôi nổi và được trình diễn bởi người khác và lại nghe trên youtube thì không thể nào sánh so với những gì đôi tai đã từng một lần thâu nhận trực tiếp). Mình có gửi ít cảm nhận cho cô Vũ Hồng Ánh, người cùng với cây đàn cello đã để lại một ấn dấu trong lòng mình. Chỉ mong đó là nỗi niềm riêng mang.
Hôm qua, 20.10, cô nhắn cho mình đã chia sẻ cho bạn bè. Diễn tiến này mình không hề trông đợi. Nguyên tắc là nguyên tắc. Nhưng... mình luôn dành sẵn ngoại lệ. Vì thâm tâm mình thiệt thà ước ao nhiều người sẽ biết và tìm đến đêm nhạc này. Ước ao những đôi tai đã chín tới, thiết tha với một suối nguồn âm thanh mát trong diệu vợi.
Tình yêu sẽ đạp đổ hết mọi rào chắn của nguyên tắc.
Và họ, họ xứng đáng tìm thấy nhau! ❤🎶
Nhiên.
T/B:
À, chắc tuần này mình phải tìm suối rửa tai, rửa mắt ^_^. Mình đọc được nhiều bình luận tích cực và có phần vượt quá. Nhạc cảm của mình thực là nhạc-cảm-không-trường-lớp và bút lực của mình hẳn cũng chỉ đến đây là giới hạn. Có viết hơn nữa cũng không thể. Vậy nên mình đọc và thấy cũng hơi lo âu vì người khác đã hình dung về mình vượt tầm thực tế của mình.