30.3.18

Anh Tư Hết | NĐNN#16

Nửa đời ngơ ngác, Quang Thảo, Đạm Nhiên, Góc O, Góc Nghệ
Tập truyện ngắn CÁNH ĐỒNG BẤT TẬN hẳn phải ở trên kệ sách tầm 7 năm.

Tôi không biết ai đã đem về quyển này. Có thể là mẹ, có thể là em gái. Chiều hôm qua, tôi ngồi đọc một truyện ngắn ở trang 29. HIU HIU GIÓ BẤC là tên đầu trang. Tôi chưa bao giờ đọc truyện này. Nhân vật chính tên Hết. Anh Hết. Cái danh xưng thu hút sự chú ý của tôi.

“Quen lắm…”, rồi đến chuyện anh Hết hiếu thảo với cha già, chuyện tình cảm của anh với chị Hoài, tôi reo lên, “Anh Tư đây mà”. Anh Tư Hết trong NỬA ĐỜI NGƠ NGÁC, chị Hoài nữa. Đó là 2 nhân vật trong tuyến phụ của vở kịch mà tôi đã xem và yêu thích ngay trong lần xem đầu.

Vở kịch được thông báo là chuyển thể từ truyện ngắn CHIỀU VẮNG. Vì yêu kịch tôi đã tìm văn, đã đọc và an lòng rằng mình đã truy xuất nguồn cấp văn học đầy đủ. Thế là tôi lầm mất rồi! Diễn tiến chính của vở kịch đúng là dựa trên CHIỀU VẮNG nhưng xung đột không thể nào đạt tới đỉnh điểm, tình cảm không thể nào chan đầy nếu thiếu đi tuyến phụ, trong đó nổi bật hình ảnh Tư Hết thiệt thà, sống hết lòng cho bè bạn. Tôi cứ đinh ninh rằng đó là một sáng tạo độc lập từ biên kịch. Thế mà nay chẳng hiểu ngọn gió nào thổi đưa, tôi đã tìm thấy thêm nguồn cội.

Viết thêm về diễn viên Quang Thảo, người thủ vai Tư Hết. Ban đầu tôi ấn tượng với Tư Nhớ thể hiện bởi diễn viên Đại Nghĩa nhiều hơn. Nhưng ở các lần xem sau, càng ngày tôi càng bị chinh phục bởi lối diễn của anh Quang Thảo. Xem thêm 29 ANH VÊ, thấy anh biến hóa tài tình trong một nhân vật phản diện. Xem thêm SÔNG DÀI, dù vẫn là vai phụ, phong độ của anh vẫn vững vàng.

3 năm trước, tôi từng ghé quán chay của anh trên đường Nguyễn Đình Chiểu. Nghe đâu anh chay trường thế là tôi càng tìm hiểu về anh. Tôi đọc cái bài viết trên mạng, lắng lòng theo từng bài phỏng vấn. Một lần khác tôi tham gia vào hoạt động thiện nguyện do anh khởi xướng. Khi đó, tôi nghĩ rằng sự kết nối giữa tôi và người diễn viên này có lẽ chỉ neo đậu ở thói quen ăn uống và công tác xã hội. Kịch nghệ trong tôi khi ấy vẫn chỉ là một khoảng mờ, chỉ là một thoáng trông ảnh tường của vở NỬA ĐỜI HƯƠNG PHẤN. Và mọi sự cũng dừng lại tại cái thoáng trông ấy.

3 mùa gió bấc đã qua đi. Biết bao nhiêu đổi thay vô thường lui tới. Quán chay rất ngon đó đã không còn. Tôi không thể đến và nhìn thấy những con người của giới sân khấu nữa. Nhưng tôi lại bắt đầu hình thành thói quen đi xem kịch. Bàn chân đã bao lần vượt qua cánh cửa rạp, đã dự phần vào một thế giới khác, mộng hơn, tình hơn cái thoáng trông của mùa gió năm nào. Và tôi thấy anh nhiều hơn, ở đúng nơi anh chính là anh, là Tư Hết.

Mong cho anh sức khỏe, sắc đẹp, tài lộc, hạnh phúc và trí tuệ. Mong cho anh có thêm nhiều vai diễn hay và bước thêm những bước vững chắc trong vai trò đạo diễn.

#Nhiên