Ngày 28.3, tôi đến rạp. Đây là lần thứ ba trong năm và là lần đầu cho một bộ phim Việt.
19.8.17
FAN | Đảo Của Dân Ngụ Cư | +71
Khi bắt đầu đi tìm định nghĩa về art house thì thông tin đầu tiên mà tôi nhận được chính là nết tính của những ai mê đắm dòng phim này. Họ có 2 đặc điểm. Nhiệt thành và độc lập.
18.8.17
Quà Phương Nam | Dạ Cổ Hoài Lang #1
Tháng ba, chị giục tôi ra Bắc. Tiếng nói chị, tâm hồn chị đánh động những nhớ nghĩ trong tôi về một Hà Nội thanh bình.
17.8.17
HƯ | Đảo Của Dân Ngụ Cư | +69
Chiều 15, tôi có biên thơ cho Vàng. Theo đó, tôi hé lộ rằng thứ bảy này 19.8, tôi sẽ đi coi kịch. Điểm đến của tôi là sân khấu Hoàng Thái Thanh. Vở diễn mà tôi trông ngóng là Nửa Đời Hương Phấn và Nửa Đời Ngơ Ngác.
16.8.17
Tay sen | Dalat
Se se lạnh. Tôi lấy từng nhịp thở phủ ấm thân mình. Chưa sẵn sàng đón nắng, lấy tấm ra mỏng làm điểm tựa, tôi uốn éo, khởi những bài vặn thân. Hương bưởi trước hiên thấm xuyên môi mắt. Chẳng biết là vị nhân thế? Hay vị do lòng mình đã nhớ ghi, giắt sẵn?
11.8.17
HỒN HUẾ | Trăng Nơi Đáy Giếng #3
Từ tháng 6 đến nay, tôi vẫn chưa xem Trăng Nơi Đáy Giếng một cách trọn vẹn. Tìm được một bản rò rỉ trên mạng nên tôi nhiều phần ỷ y.
9.8.17
SỔ TAY ĐIỆN ẢNH | Trăng Nơi Đáy Giếng #2
Đêm. Trăng sáng. Vàng* an tĩnh thâu nhận trời khuya. Tôi vui vì sự ấy. Tôi còn vui gấp nhiều lần hơn khi mà…
8.8.17
Ai là “VÀNG”? | Góc Nghệ
Tháng 6, khi tôi mở trang nhật ký được gọi là “Góc Nghệ” này, đối tượng đọc mà tôi nghĩ tới chỉ có 3 người.
7.8.17
KẾ HOẠCH THÁNG 8 | Trăng Nơi Đáy Giếng #1
Viết là Kế hoạch tháng 8 thế thôi! Thật ra, ngay từ tháng 6, tôi đã có dự định đào sâu những suy ngẫm của mình với tác phẩm điện ảnh Trăng Nơi Đáy Giếng (2008). Tuy vậy, tại thời điểm đó, cơn bão từ Đảo Của Dân Ngụ Cư đang hoành hành. Tôi phải neo đậu tâm ý, chờ đến một mai sóng yên bể lặng.
5.8.17
“Thu 78, kỷ niệm Lạng Sơn” (*)
Trời nhiều mây, không khí mát mẻ. Tôi dậy lúc 5h30. Ăn sáng rồi xem Bao Giờ Cho Đến Tháng Mười. Đến quá nửa thì dừng lại, xỏ sandal và rời khỏi nhà. Mang túi vải có in một câu trích từ Rừng Na Uy. Bên trong là chiếc ô và một quyển sách. Trạm dừng của tôi là số nhà 19B, đường Phạm…
3.8.17
Guitar cho ta | Lê Minh Sơn (1)
Hôm nay ngày thứ 3 của tháng 8, tôi đăng lại một bài cảm nhận thô sơ của mình cách đây hơn 10 năm. Khi ấy tôi còn là một nhân viên bán hàng. Dẫu vậy tôi không tập trung vào vào công việc cho lắm mà đầu óc cứ thơ thẫn đi tìm những luận giải về sở thích nghệ thuật của mình.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)