3.8.17

Guitar cho ta | Lê Minh Sơn (1)

Lê Minh Sơn, Vũ Đạm Nhiên, guitar cho ta
Hôm nay ngày thứ 3 của tháng 8, tôi đăng lại một bài cảm nhận thô sơ của mình cách đây hơn 10 năm. Khi ấy tôi còn là một nhân viên bán hàng. Dẫu vậy tôi không tập trung vào vào công việc cho lắm mà đầu óc cứ thơ thẫn đi tìm những luận giải về sở thích nghệ thuật của mình. 

Ôi, 10 năm...thuở thơ ngây...thuở lần dò với mong ước được một lần thấy tên mình xuất hiện cuối trang báo! Nhưng chuyện đó sẽ chỉ xảy ra vào tít tắp về sau. Bài đầu tiên này thì không. Nhưng với tôi nó có một giá trị đặc biệt. Lần nào đọc lại cũng run run, bồi hồi...ôi lần đầu tiên!


- Đạm Nhiên -
3.8.2017


o0o

  
GUITAR CHO TA


Bất cứ ai đã từng nghe, đã từng chơi và yêu tiếng đàn guitar đều cảm nhận thấy rằng thanh âm của nó thật đa dạng và phong phú, có lúc thật trong sáng, mộc mạc lắm lúc lại huyền bí, sâu xa. Guitar có thể khiến cho tâm hồn người nghe trở nên lắng đọng, thanh thản nhưng cũng có thể khiến ta phải trăn trở, nghĩ suy. Hình ảnh cây đàn qua năm tháng không chỉ là một nhạc cụ xuất hiện bên cạnh người nghệ sĩ mà nó còn đi vào các tác phẩm âm nhạc, có một đời sống của riêng mình. Và ca khúc “guitar cho ta” dường như là một minh chứng cho nhận định trên.
   
Tôi nghe “Guitar cho ta” lần đầu tiên ở những đêm chung kết cuộc thi Sao Mai Điểm Hẹn. Bài hát là những dòng cảm xúc của người nghệ sĩ dành cho cây đàn thân yêu. Và ca sĩ Tùng Dương đã chuyển tải thông điệp ấy đến người nghe hết sức thành công bằng chất giọng mạnh mẽ và bầu nhiệt huyết tuổi trẻ của mình. Một năm sau đó, cũng vào những ngày cuối tháng tám, cầm trên tay album solo đầu tay của nhạc sĩ Lê Minh Sơn tôi không nén nỗi niềm vui sướng khi một lần nữa được nghe lại ca khúc này. Vẫn là tiếng hát của Tùng Dương, vẫn là câu hát mở đầu quen thuộc:


“Đàn guitar cho ta một mối tình.
Tình yêu đêm sáng trăng thanh.Đàn guitar cho ta một ngôi nhà.
Ngôi nhà đầy tiếng trẻ thơ.”

Tuy vậy, sự cảm nhận ở hai lần nghe đó là hoàn toàn khác biệt. Sự khác biệt có lẽ đến từ cách hòa âm phối khí của bài hát mà cụ thể hơn đó là tiếng đàn guitar. Nếu như một năm trước đó tiếng hát của Tùng Dương lấn át tất cả, giữ vai trò chủ đạo thì ở lần này chất giọng của anh dường như làm nền, phụ họa để cho tiếng đàn bay bổng, phiêu bồng. Đoạn guitar mở đầu bài hát thật dìu dặt thật nhẹ nhàng nhưng rồi lại biến chuyển về cao độ một cách bất ngờ, đột ngột. Cả bài hát dường như là lời độc thoại của Lê Minh Sơn thông qua tiếng đàn. Anh đã thổi vào bài hát những suy nghĩ những trăn trở những nỗi niềm khôn nguôi về cuộc sống, cuộc đời. Tiếng đàn guitar của Lê Minh Sơn như dẫn dắt ta đi qua tất cả những cung bậc của cảm xúc, vang vọng đến những miền sâu thẳm nhất trong tâm hồn.

Nhạc sĩ Lê Minh Sơn đến với guitar lúc chỉ mới năm tuổi. Sau một quá trình dài gần 10 năm học tập thì bắt đầu cho ra đời những sáng tác đầu tay trong đó có “Guitar cho ta”. Tùng Dương khi hát bài hát này tại Sao Mai đã thể hiện tất cả những cảm xúc của thuở ban đầu ấy. Anh đã hát bài hát này với một tâm hồn thuần khiết, ngập tràn khát vọng và một chút gì đấy bồng bột, kiêu hãnh của tuổi trẻ.


“Đàn guitar cho ta một tấm lòng
và cho ta những đam mêĐàn guitar cho ta một ước nguyện,
ước nguyện cuộc sống bình yên”.

Ở bản phối trong album “Guitar cho ta”  người nghe dường như cảm nhận một chút gì đấy chênh vênh, một cảm giác trắc trở, nặng nề. Có lẽ sau nhiều thăng trầm trong sự nghiệp, trải qua nhiều khó khăn vất vả, cách nhìn, cách nghĩ của người nghệ sĩ hẳn nhiên cũng thay đổi theo. Tiếng trầm bổng của dây đàn cũng như sự lên xuống của đời người. Tuy vậy mạch cảm xúc chính của bài hát - ước mơ “bước lên bục vinh quang”, hoài bão “đi vào huyền thoại” thì vẫn còn đó - nguyên vẹn và tinh khôi.

Cây đàn guitar chính là cuộc sống, là tâm hồn của nhạc sĩ Lê Minh Sơn. Đúng như tên gọi bài hát, guitar đã cho anh rất nhiều, cho anh cuộc sống, cho anh tất cả. Nhưng chính anh với niềm đam mê chất nhạc flamenco của mình đã thật sự như một gam màu tươi trẻ tô điểm thêm cho bức tranh âm nhạc Việt Nam vốn không mấy tươi sáng trong thời gian qua.

11.1.2006