9.3.18

3 lý do xem THÁNG NĂM RỰC RỠ | TNRR #1

Đạm Nhiên, Tháng năm rực rỡ

1. Dalat

Mình chưa bao giờ lưu lại Đà Lạt đủ lâu, đủ lâu để hiểu thành phố này.

Đó chỉ là những sớm mai nhẹ bước lên đồi, lặng chờ bình minh. Chỉ là thoáng hương bưởi sau nhà khi trưa tới. Là buổi chiều xếp củi, ngóng đợi bóng dáng quen. Là nhịp thở màu khói lên xuống theo phố phường.

Đà Lạt trong mình là từng mảng ký ức vụn, hé thắp lên một ánh tin le lói, "nơi ấy, con người dễ đến gần nhau hơn".

Đà Lạt đổi thay, Đà Lạt biến chất. Những kiểu tin tức như rác thải chất chồng. Riêng mình, vẫn chỉ gấp xếp tâm tư, giữ gìn ánh tin le lói.

THÁNG NĂM RỰC RỠ, tác phẩm điện ảnh lựa chọn Đà Lạt, Đà Lạt của những năm bảy mươi, tựa như một đầu sách thấp thoáng trên kệ. 

Đôi mắt ngước lên, bàn tay đưa với. Tháng 3, nơi ấy mình hẹn về.


2. Âm nhạc

Ai đó hãy bật lên một bài nhạc của Lê Uyên Phương! Hoặc cũng chẳng cần ai cả! Con tim mình chuyển xoay tự động! Ngân vang ấy, lời ca ấy, dung nhan ấy dệt thêu nên tiết trời Đà Lạt.

Mình khảo tra trong tuyển tập nhạc nền của THÁNG NĂM RỰC RỠ. Nghe rằng có đến hơn 80 rãnh âm thanh được ghi lại, một kỷ lục của điện ảnh Việt Nam. Mình dò xét tất cả những bài nhạc có lời, theo thứ tự ABC, từ trên xuống.

Phạm Duy, Y Vũ rồi Nguyễn Trung Cang, Lê Hựu Hà, Văn Phụng, Trịnh Công Sơn và Ngô Thụy Miên. Tất cả những tên tuổi sáng giá một thời. Thêm một bài của Bảo Chấn mà mình đã từng nghe vào thập niên 90, 2 sáng tác mới nhất. Vậy là không có Lê Uyên Phương.

Một chút tiếc, một thoáng buồn!

Dẫu sao mình cũng có được bản danh sách:

Cô Bắc Kỳ nho nhỏ (Phạm Duy / Nguyễn Tất Nhiên)
Giấc mơ tuyệt vời (Bảo Chấn)
Kim ơi (Y Vũ)
Mặt trời đen (Nguyễn Trung Cang)
Ngày xưa Hoàng Thị (Phạm Duy / Phạm Thiên Thư)
Niệm khúc cuối (Ngô Thụy Miên)
Ru ta ngậm ngùi (Trịnh Công Sơn)
Tôi muốn (Lê Hựu Hà)
Vết thù trên lưng ngựa hoang (Ngọc Chánh / Phạm Duy)
Yêu (Văn Phụng)

---
Nụ hôn đánh rơi (Đức Trí)
Rực rỡ tháng năm (Đức Trí)

Tiếc buồn thay bằng trông mong. Mình trông mong sự xuất hiện của từng cái tên. Mình hồi hộp với câu hỏi, "Liệu chúng có đủ sức thổi bừng phong vị Đà Lạt và lưu giữ những dư ba?"


3. Minh Tinh

Trên đường tìm lý do thứ 3 để đến với THÁNG NĂM RỰC RỠ, mình phát hiện một dòng bình luận trên báo Tuổi Trẻ.

Mình không biết đó là ai. Họ - gia đình họ, hai thế hệ - không cần tới lý do thứ nhất, lý do thứ hai như mình. Không vì Đà Lạt, không vì những lời ca. Chỉ một lý do. Vì minh tinh. Minh tinh Việt Nam duy nhất trong lòng.

Ngôi sao duy nhất, ánh sáng duy nhất đó mình cũng vừa được nhìn thấy trong ĐỜI CÁT, THUNG LŨNG HOANG VẮNG, TRĂNG NƠI ĐÁY GIẾNG. Bộ 3 DVD mình xem kỹ lưỡng trong tháng giêng. 

THÁNG NĂM RỰC RỠ là những ký ức vãng lai giữa niên thiếu và trưởng thành của Hiểu Phương cùng nhóm bạn mang tên Ngựa Hoang. Còn mình, mình cũng đang vãng lai cùng Tâm, Giao, Hạnh để trở về với tuổi hai mươi, trở về với ngày xanh, mùa xanh yêu dấu.


Tháng Năm Rực Rỡ, Đạm Nhiên