Trang

20.12.18

Du mục là gì theo tiếng Việt Nam? | MLT#2

Góc O, Góc Nghệ, Góc Không, Vũ Đạm Nhiên, Đạm Nhiên, cảm nhận phim Mùa Len Trâu, Mùa Len Trâu
Nếu ai đó đã từng thắc mắc về một giống loài bohemian, gypsy, digan hay bất kỳ cái tên tương tự và muốn nhìn thấy dân tộc thiểu số ấy ngay trên đất Việt Nam thì gợi ý hoàn hảo nhất trong suy nghĩ của tôi chính là #MùaLenTrâu (#MLT).

Phim mở đầu bằng hình ảnh một cậu bé vùng Nam Bộ trong mùa nước nổi đưa trâu đến những vùng cỏ thơm. Chuyến đi đó là khởi đầu cho nghiệp len trâu và cũng mang theo bao biến động lớn trên thân xác, tinh thần. Và đời cậu bé đổi thay, đổi thay mãi mãi.


Những đứa trẻ không cha

Khi nghe âm nhạc phim này, tôi như bắt được một tư duy liên văn bản. Âm thanh nhạc phim khiến tôi nghĩ đến Cyclo. Không ngờ nhạc sĩ quả đúng là người đã làm nhạc cho cả hai dự án. Sự trùng phùng về mặt âm thanh đánh thức tư duy của tôi tìm về sự đồng đẳng trong thân phận của nhân vật chính. Và tôi thấy rõ ở cả hai phim đều là những đứa trẻ mất cha, không cha.

Sự mờ nhạt trong quá khứ gia đình là chất đốt tạo ra xung lực cho bước chân đi tìm nguồn cội, đi tìm căn tính. Song song theo đó là quá trình trao truyền, trao truyền kỹ năng sinh tồn, trao truyền kiếp sống dạt trôi, tất cả những thuộc tính từ đó. Những đứa trẻ chưa biết rõ mặt cha nay vẫn đang vừa lênh đênh đi tìm cha và vừa nuôi nấng những đứa trẻ mất cha khác. 


Đời trôi, không nhà

Con trâu kéo những đứa trẻ vào đời dạt trôi. Và một tình thế lưỡng nan xảy ra. Chúng vừa đồng thời yêu đời sống không bến không bờ ấy. Chúng đồng thời cũng khát khao một mái nhà để an trú. Nhưng một khi đã lên bờ thì phải tuân theo lề luật của kẻ khác. Chính mâu thuẫn này lại đẩy những đứa trẻ xa bờ. Thuyền trôi. Nhà trôi. Trôi theo định hướng của chính mình. Sống theo lề luật của chính mình chính là trái tim của một tâm hồn du mục. Văn hóa du mục, giống loài du mục, chọn dạt trôi là quê hương được hình thành từ chính điểm bùng phát này.

Bài sáo ấy, nhạc khúc ấy, bằng một cách nào đó vẫn đang được trao truyền trong cõi nhân gian.

#Nhiên
8.12.2018

T/B: 

Bài nhật ký điện ảnh này được viết trên giấy ngay sau khi xem bộ phim Mùa Len Trâu. Buộc phải viết trên giấy trong 1 khoảng thời gian giới hạn quả thật là một trải nghiệm đặc biệt và rất khó nhạt phai mờ xóa về sau. Có lẽ tôi chỉ có khoảng 30 phút để viết. Và mất hết 15 phút đầu tiên chỉ để đi tìm ý chính và kết quả là tôi có được 2 ý nền tảng để phát triển thành một bài hoàn chỉnh. Vì phải nộp và có nguy cơ không bao giờ được nhìn ngắm lại bài tập làm văn của mình thế nên tôi đã nhanh tay chụp lại. Để rồi giờ đây có thể lóc cóc tay bấm và lưu trữ trên góc nhỏ của mình.

Chẳng biết bao giờ tôi mới hình thành ý thức chuyên nghiệp? Thật không may là tôi lại yêu thích kiểu viết nghiệp dư nguyên chất này. Buổi xem hôm nay tôi không có thể trạng hoàn hảo. Và tôi nghĩ rằng mình cần xem lại bộ phim kỳ thú này. Nhưng lần hai với điều kiện kỹ thuật tốt hơn nữa sẽ là bao giờ?