Trang

7.10.18

Dành yêu | Cyclo#4

Cyclo Trần Anh Hùng, Cyclo, Đạm Nhiên, Góc O, Góc Nghệ
Tôi hỏi em chọn chiếu Cyclo có mong muốn gì theo kèm không. Em trả lời không. Em không có một suy nghĩ sâu xa cạn ngắn nào. 

Thế còn nguyên do vì sao lại là Cyclo trong buổi chiếu này. Em cũng không cho biết rõ ràng. Dựa trên đoản văn dẫn nhập về sự kiện, tôi tìm ra được vài manh mối. Em chọn Cyclo là vì cái kết, vì thứ ánh sáng nhân văn mà em thấy được sau bộ phim. Em chọn Cyclo là vì tính thiện, vì những con người bất chấp sự nghiệt ngã của nghiệp lực vẫn hướng tâm về những nẻo lành.

Em chỉ mới ở độ 24, 25. Xem Cyclo, em tìm thấy nét lành thiện của phim. Riêng điều này đã đặt em ở vị thế vượt hơn nhiều người, ít nhất ở sự cảm thụ, sự cởi mở trong tư duy. Vào độ tuổi của em, những thước phim của Cyclo đã từng loáng thoáng lướt qua tâm trí. Nhưng tôi nhớ là mình không mấy ấn tượng. Không xem hết! Chỉ cầm chừng vài phút rồi thôi! Sự rung động hẳn nhiên là không thể có. Phải đến tháng 8 năm này, tôi mới đủ cơ duyên để xem lại. Một sự chủ động. Nhưng hơi xấu hổ là không phải xem bản phim có bản quyền. Lục thử trên mạng thấy vẫn có 1 bản rồi xem. Không xem tại rạp. Và cũng không được xem bản chất lượng. Hai nguyên nhân này chắc chắn đưa tới nhiều hạn chế trong cảm thụ. Nhưng bất chấp, phim vẫn để lại bao nhiêu ý tình điên đảo. 

Điều dễ nhận thấy nhất là khí chất của Cyclo. Đậm! Thấm! Nét! Đặc quánh ngôn ngữ điện ảnh! Sau khi xem, tôi nảy ra một suy nghĩ. Đó là đi tìm những người cũng mê say bộ phim này và có một buổi xem cùng họ. Đó là nguồn cơn cho sự hội ngộ đêm này. 

Mong muốn kèm theo Cyclo là gặp được những trái tim loạn nhịp vì Cyclo. Còn trở lại câu hỏi lý do chọn Cyclo, tôi có thể nói là vì ngôn ngữ điện ảnh đậm thấm. Ban đầu tôi cũng không khác em. Tôi cũng thích cái kết. Nhưng rồi sau đó, cái thích của tôi quay sang nhân vật Nhà Thơ, rồi cả Xích Lô. Và cả thời tiết Saigon, cảm thức về không gian, bầu khí quyển Saigon được Trần Anh Hùng hô phong hoán vũ. Từng nhân vật chính phụ, không người nào tôi không chú ý. Và cách mà họ lần lượt xuất hiện không chỉ để lại ấn tượng điện ảnh mà còn là ký ức tuổi thơ. Có lẽ tôi đã cuồng si Cyclo. Cuồng si nhưng vẫn dành chỗ cho tư duy bén rễ. Yêu nhưng vẫn để dành một khoảng không cho bộ não nghĩ suy và lập luận. 

Tôi sẽ không dừng lại với chỉ bấy nhiêu xúc cảm. Dành yêu đâu chỉ để sở hữu vài cảm nhận thương nhớ đơn sơ. Dành yêu là muốn nhiều, nhiều hơn. 

Mong rằng em và 10 bạn cùng xem Cyclo cũng sẽ không bỏ qua lần gặp gỡ này. Tận dụng đó, tạo nên một quán tính và tiến sâu hơn vào tác phẩm. Cảm xúc đã có, đang có, xin đừng đánh rơi! Hãy để dành, để dành! Hãy lao động, lao động! Trí óc sẽ còn mang thêm rất nhiều, rất nhiều. 

#Nhiên