Trang

15.10.18

Quý | ĐTP#26

Đi Tìm Phong, Fingding Phong, Đạm Nhiên, Góc O, Góc Nghệ
Đời của một người chuyển giới sao lắm khổ ải quá!

Tưởng như phẫu thuật thành công thì nguyện ước đã thỏa. Nào ngờ đó mới chỉ là khởi đầu. Và phía trước còn muôn nỗi trần ai. Thực tế luôn khốc liệt. Và người đi không thể nào mơ mộng.

“Em đừng mơ!”, cái câu của người chị chuyển giới đi trước chị Phong cứ vang vang trong đầu em. 

Phải trang bị cho mình bao nhiêu kiến thức để bồi đắp cho tính nữ? Đã là một người nữ chuyện ấy thật gian khó và nhọc nhằn. Phải tiêu tán bao nhiêu thời gian, phải tốn kém bao nhiêu tiền của để có một vẻ ngoài, để có một bề trong? Chị Phong đã đi trong thân nam hơn 20 năm. Rồi giờ phải thoát xác, phải đi lại từ đầu. Học thêm lần hai. Nhọc thêm lần hai.

Em xem phim, em không thấy nét diễn nào cả. Mọi thứ chân thật. Sự ngây ngô của chị Phong và cái khát khao thường tình của một người con gái: Được đẹp, được người khác công nhận mình đẹp. 

Em chọn suất chiếu 14:30. Giá vé ở hệ thống rạp này thường đắt. Nếu không muốn nói là đắt đỏ nhất. Nhưng em chỉ mất 50.000đ cho lần vào rạp. Nghe nhân viên bán vé bảo đang khuyến mại. Em không đếm nhưng có lẽ có chưa tới 20 khán giả cho suất này.

Khán giả xem phim rất nghiêm túc, không bình luận chen ngang mạch phim, thỉnh thoảng thì cười ồ lên với những độc thoại của Phong hay các mẫu đối thoại khác.

Ngay từ đầu, đoạn ở nhà hát múa rối, 1 bạn nam và 1 bạn nữ thoải mái chia sẻ về chủ đề đồng tính. Bạn nữ cứ nói hoài, nói hoài. Nghe mà chột dạ cho chị Phong! Thế mà chị chẳng sao cả! Ngược lại chị còn hào hứng vui vẻ bàn luận. Cái không khí tươi sáng từ đây cũng bao trùm cả tác phẩm.

Em không ngờ bạn bè và anh chị của chị Phong lại cởi mở và chân tình đến vậy. Bao nhiêu vấn đề riêng tư về tình dục được đem ra phân tích! Mẹ chị Phong thì thật đáng yêu. Nói rất nhiều, phản ứng rất nhiều. Nhưng thật ra đó là lòng quan tâm, lòng yêu thương. Em không nghe được bác gái nói gì cả. Chỉ có đoạn đồng ý và ra điều kiện cho chị Phong là âm phát ra tương đối rõ. Bác trai chẳng nói gì từ đầu. Đến cuối thì những lời của bác trai mới được dịp cất lên. Từ tốn, hiểu biết và xét suy mọi góc cạnh. Em nghĩ đó như một sự xác nhận ủng hộ chính thức từ phía gia đình.

Dõi theo đời chị, em biết trân quý đời em hơn!

Mừng vì chị được gia đình ủng hộ. Chẳng phải ai cũng hưởng được thuận lợi đó. Mừng cho chị!

#HồngNhiên