Trang

27.9.18

Liên minh khán giả | ĐCDNC#56

Tiệm bánh mùa xuân, Vị ngọt đánh thức yêu thương, Đảo Của Dân Ngụ Cư, Góc Không, Góc Nghệ, Đạm Nhiên
Đêm qua, tôi đã đem quyển sách này về Góc O. Buổi sáng, tôi trải tấm khăn gói quà có nền hoa anh đào và đợi nắng. Tôi đặt lên đó chiếc vé vào rạp và tấm hình của bộ phim nữa. Cả 3 vật thể có tính liên đới. Đúng hơn tình giữa chúng là tình mẫu tử, là tương giao giữa tác phẩm gốc và tác phẩm phát sinh. Một bộ phim của hình và câu chuyện của chữ. Trải nghiệm điện ảnh và cảm thụ văn học. Phải cần đến 11 tháng tôi mới thu thập đủ cả.

Tôi có gì liên quan? Không phải là lòng ưu ái dành cho một sự kiện điện ảnh nói riêng hay văn hóa Nhật Bản nói chung. Điều này sẽ được nhắc đến trong một dịp khác. Mối nối ở đây là người đã chuyển ngữ tiểu thuyết này. 

Không ngờ rằng bạn lại am tường tiếng Nhật. Và giữa chúng tôi lại có chung một mối ưu tư. Chẳng hiểu bạn đã quyết định dịch sang tiếng Việt tác phẩm AN (hay có một cái tên khác là “Vị ngọt đánh thức yêu thương” hay “Tiệm bánh Doraharu”, “Tiệm bánh Mùa Xuân”) trước hay là sau khi thưởng thức bộ phim trong Liên Hoan Phim Nhật Bản (JFF 2018)?

Nhưng AN là một sự đến sau, là duyên sau. Thứ đến trước, nhân duyên khơi nguồn là ĐẢO. Đảo Của Dân Ngụ Cư. 

Tháng 9 năm nay, tôi lên mang lục tìm tấm ảnh dán tường của bộ phim. Tôi muốn rửa ra 1 tấm ảnh dạng đứng vừa tầm lòng tay để có thể mang theo bên người. Vì tôi muốn xem phim thêm lần nữa. Dự định là tại Liên Hoan Phim Hà Nội (HANIFF 2018). Phim này có nhiều ảnh dán tường. Nhưng tôi vẫn thích phiên bản tiếng Anh nhất. Phiên bản THE WAY STATION. Đó là hình ảnh đôi chân của Chu giữa lòng biển xanh. Theo tôi, tấm ảnh này truyền đạt đúng hành trình của nhân vật trung tâm và cũng từ đó bật ra âm hưởng chủ đạo, cái tình lớn, cái ý lớn nhất của tác phẩm. Vậy là những lệnh tìm kiếm đã dẫn tôi đến bài viết của bạn, một bài cảm nhận đúng nghĩa. Chỉ một bài thôi cũng đã đánh dạt hơn chục bài của tôi. Cái ít, cái nhỏ thường là giá trị.

Đã hơn 1 năm từ lần đầu xem Đảo. Tôi vẫn chưa đọc bất kỳ một bài phê bình nào về bộ phim này. Tôi không hiểu sao lại có cớ sự như vậy? Khi mà tôi vẫn khăng khăng với công việc phê (điên đảo mộng tưởng) và tự phê (nhiệt thành phân tích). Tôi không muốn bị tác động bởi một dòng tâm ý nào khác. Chỉ riêng với tác phẩm này là có diễn biến như vậy. Và tôi bắt đầu thấy sau hơn 1 năm đã có một số xoay chuyển trong nhận định về bộ phim. Phim thì vẫn vậy chỉ là lòng dạ mình thay đổi. Những cảm nhận say sưa vô lối của hôm qua đã bắt đầu tiềm tàng những tư duy logic âm thầm. Tôi thích tiến trình biến chất tự nhiên này. Ít nhất nó mang tính chất hữu cơ, tự mình thanh lọc, tự mình cải biến.

Giữa những tháng ngày tòa thành vẫn kiên cố thì vô tình đã lọt vào một cánh thư màu xanh. Hay đúng ra là tôi, kẻ đau thương, đã rời khỏi thương thành.

Tôi đọc bài của bạn. Chỉ cần đoạn đầu tiên. Chưa cần phải đến nửa bài. Với tất cả những gì nhìn thấy, tôi nói ngay, “Chất lượng!”. Bạn có bao nhiêu kiến thức về hình, về mỹ thuật, tôi không biết. Nhưng tôi biết tích lũy của bạn hơn tôi. Và thật sảng khoái thì tìm thấy một người khán giả (hay cũng có thể là một nhà phê bình thực thụ) có sự đồng điệu với mình. 

Có bao nhiêu con người ở thành phố này đã từng xem Đảo và nảy nở trong lòng một thương cảm tri điệu? Có bao nhiêu tâm hồn vì tiếng đàn mà đã yêu cả người chơi đàn? Họ có đi tìm nhau? Hay cũng như tôi, nhốt giữ mình trong những riêng mang thương thành?

Tôi mừng quá vì gặp được bạn. Thật dài dòng khi viết lên nỗi hân hoan này. Nỗi hân hoan kéo dài từ ĐẢO cho đến AN. Ít nhất là tôi đã có 2 khối tình để khấp khởi về một tỏa lan tri điệu giữa đôi bên. 

Khối liên minh bền chắc của Đêm Trắng đã tan vỡ. Chỉ vì một ước nghĩ biển khơi. Vậy thì bây giờ đây trong tôi cũng đang là đại dương xanh thẳm. Một ước nghĩ đang le lói. Về tình yêu. Nhưng không phải là sự tàn phá. Tình yêu đôi khi là sự tàn phá. Nhưng tình yêu muôn đời là sự khởi tạo. Khởi tạo nên một gắn kết tươi son bất hoại giữa những người khán giả.

Tôi muốn thấy một ấn dấu, một chữ ký sau bìa sách. Tôi muốn thấy một liên mình nên hình.

#Nhiên
27.9.2018