Trang

4.9.17

Nguyễn Ngọc Tư | Nửa Đời Ngơ Ngác #1

Nửa đời ngơ ngác, Chiều Vắng, Nguyễn Ngọc Tư, Nước Chảy Mây Trôi, Vũ Đạm Nhiên

16h ngày 19.8.2017 là thời điểm diễn ra suất diễn “Nửa Đời Ngơ Ngác”. Đây là lần đầu tiên tôi đi xem kịch. Khoảng 13 giờ, tôi đã ra khỏi nhà. Điểm đến là một nhà sách.

Đọc được thông tin vở kịch được chuyển thể từ truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư, tôi nhanh chóng truy tìm nguồn gốc. Kết quả nhận được là hình ảnh tranh bìa của tác phẩm Nước Chảy Mây Trôi (phát hành tháng 4, 2006). Truyện ngắn “Chiều Vắng” trích từ tuyển tập này chính là nơi khơi nguồn cho phiên bản phái sinh

Tôi dự định đến sân khấu Hoàng Thái Thanh vào lúc 15h30. Nghĩa là tôi chỉ có khoảng hơn 2 giờ đồng hồ để đi tìm sách. 11 năm đã trôi qua. Hẳn nhiên cơ hội để tôi nhìn thấy tấm bìa của NXB Văn Nghệ TpHCM là gần như vô vọng. Nhưng tôi vẫn quyết tâm kiếm tìm. Trưa nay không có thì sẽ còn những trưa khác nữa…

Khi chân lần dò và mắt rà soát qua từng gian kệ thì ký ức về Nguyễn Ngọc Tư cũng tràn về. Ký ức ấy có màu xanh, xanh của cánh đồng, xanh như bìa quyển sách đình đám một thời của chị. Tôi nhớ độ ấy, sáng nào đến giảng đường cũng phát hiện trong ngăn bàn hay trên tay con gái lẫn con trai tập truyện của chị. Nhưng quả thực là tôi chưa bao giờ đọc truyện của chị kỹ càng. Tôi có một tính cách kỳ lạ và đáng chê trách. Đó là không thích đi theo đám đông. Dạo ấy tôi cũng không có thói quen đọc sách, đặc biệt là văn chương Việt Nam đương đại. Mãi về sau này, khi đã có ý thức tạo lập một tủ sách cho riêng mình thì tôi cũng chưa từng mang về một quyển nào đính tên chị.

Giờ là một buổi trưa dịu mát của thời hiện tại. Tôi đang nhiệt thành đi tìm một buổi chiều, tìm anh Tư, tìm cô Út. Tôi đã không còn là tôi.

Nhiên
khởi ý 19.8 / hoàn thành 4.9.2017